Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hào Môn Đoạt Tình: Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Chương 101

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Ai cần anh lo. . . . . ." Cô cũng không muốn khóc. Ai bảo tự dưng chọc giận cô rồi lại hướng về cô dịu dàng? Ai bảo luôn đem những điều thầm kính trong đáy lòng cô

đẩy lên cao nhất?

"Em là vợ của anh, anh mặc kệ em thì ai sẽ quản em?" Thật là một cô gái vừa đáng yêu lại vừa bướng bỉnh!

"Anh tin tưởng tôi rồi hả?" Mặt chôn ở bộ ngực anh, lần đầu tiên cảm thấy

lòng của mình nhảy lên mãnh liệt như vậy, mỗi một lần nhảy lên cũng

khiến cô cảm thấy anh đang bên cạnh cô, ôm cô, an ủi cô. . . . . .

"Em nói gì anh liền tin tưởng như vậy." Nâng mặt của cô lên, trong mắt của

anh hoàn toàn không có men say, nụ cười tại trên mặt anh càng ngày càng

rõ nét.

"Cái đó hình. . . . . . em gặp Berlin, chúng em không có. . . . . . Bọn họ đều là loạn viết. . . . . . Còn có chiếc nhẫn, cũng

không phải là cố ý. . . . . ." tiếng nức nở đứt quãng khi ở trong lòng

ngực anh khiến cô nhất thời cảm thấy vừa khổ sở vừa uất ức. Chỉ vì, anh nói tin tưởng cô. Đúng vậy, anh nói anh tin tưởng cô.

"Anh biết

rõ em không có như thế!" Mộ Dung Trần duỗi ra ngón tay ra sờ lấy môi cô, không để cho cô nói thêm gì nữa. Về phần cái gì cần nói không cần nói

đã không còn quan trọng.

Lần trước cho anh cường hãm muốn cô, còn nói ra mấy lời nói làm người ta đau lòng, anh chỉ vì ghen tỵ không cam lòng mà thôi

"Anh lại như lần trước. . . . . ." Phụ nữ quả nhiên là ghi thù .

"Chuyện lần trước, thật xin lỗi." Anh vuốt gương mặt của cô, yêu thích không buông tay.

Mặc dù khóc đến cả khuôn mặt đều ướt nhẹp, nhưng tối nay cô lại làm cho anh đặc biệt động tâm, bởi vì từ khi biết cô tới nay, đây lần đầu lúc lý

trí tỉnh táo cô lại chân thành nói chuyện với anh.

Anh mềm mại hôn lên cánh môi cô, nhìn gương mặt mệt mỏi của cô hỏi "Mệt mỏi? Muốn đi tắm hay không?"

"Tôi hỏi anh một chuyện được không?" Ý thức được mình mới vừa rồi ôm anh

khóc lớn như vậy, Tình Tình vội vàng ngồi dậy, muốn rời khỏi đùi của

anh, thế nhưng anh lại ôm cô chặt hơn.

"Không phải có chuyện muốn hỏi anh sao?"

"Mẹ tôi có phải đã chuyện gì xảy ra hay không?" Tình Tình nghĩ tới đây đoạn thời gian em trai phản ứng không bình thường trước mặt cô, mỗi lần hỏi

về mẹ thì em ấy lại nói lãng hay tìm cậu chuyện nào nói qua loa, quan

trọng nhất là hôm nay cô nghe được mấy lời nói kia.

Nhưng em trai không muốn nói thì cô không hỏi. Mà người đàn ông bên cạnh này, nếu có

thể đem em trai cô đến gặp cô, thì nhất định đã gặp qua mẹ của cô rồi.

Anh có thể đem chân tướng nói rõ với cô không?

"Tình Tình. . . . . ." Mộ Dung Trần lẳng lặng nhìn cô.

"Mẹ, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?" Thấy Mộ Dung Trần không có

nói nữa, Tình Tình trừng lớn hai mắt. Cô nhìn đôi môi xinh đẹp của người đàn ông kia, thật hy vọng anh sẽ nói sự thật cho cô nghe.

"Không có xảy ra chuyện gì." Mộ Dung Trần suy nghĩ một chút, tình huống bên

kia lại tương đối phức tạp, vì không để cho cô lo lắng, trước tiên anh

không nên nói gì hết, "Chỉ là tinh thần tương đối kém, qua năm mới chúng ta đi gặp bà ấy có được hay không?"

Bên kia anh sẽ liên lạc với bác sĩ tốt nhất, qua một đoạn thời gian nữa sẽ có chút khởi sắc.

"Chỉ là tinh thần kém thôi sao?" Tình Tình nhìn lại anh, hình như không quá

tin tưởng sự thật này. Chỉ mong thật như thế. Chứ bây giờ cách năm mới

âm lịch chỉ còn hơn nửa tháng mà thôi, nếu anh đã đồng ý mang cô đi, vậy thì chờ một chút đi!

Hơn nữa, hôm nay mới xảy ra chuyện lớn như

vậy, nếu cô lại đi ra nước ngoài như thế sẽ tạo thành đề tài lớn cho xã

hội, đám chó săn muốn nói như thế nào thật sự cô không quản lý được.

Hôm nay ở trong điện thoại Tiết Thiệu Trạch nói là Tiết Tinh Tinh đem hình

truyền ra ngoài, nhưng tại sao muốn như vậy nhằm vào cô đây? Cô cũng

không có làm cái gì thật có lỗi với hai mẹ con Tiết Tinh Tinh. Tại sao

họ lại muốn cho cô chết đi, đáng lý ra họ phải xin lỗi mẹ và em trai cô

mới đúng?

"Ừ." Mộ Dung Trần cũng không muốn cùng cô nói nhiều về

chuyện Thẩm Quân Hoa "Không đi tắm trước rồi ngủ sao?" Cúi đầu ở trên

môi của cô nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn, chỉ là một nụ hôn phớt, môi

cũng môi khẽ chạm, vừa hôn cô đã lập tức quay đầu đi, một cỗ ngượng

ngùng trước nay chưa có xông lên đầu.

Cô thật ra thì vẫn luôn

không hiểu, cô không phải là một cô gái đẹp nghiêng nước nghiêng thành,

một tuyệt thế gian nhân, cũng không phải là một cô gái hoang dại cố ý

hấp dẫn anh, cũng không đủ gọi là mỹ nữ khiến người ta tâm loạn ý mê,

thậm chí còn có thể nói thường khơi lên lửa giận của anh, như vậy tại

sao anh vẫn thích cô?

Có lẽ tình cảm giữa nam nữ, cô hiểu chưa thấu đáo.

Đối với tình cảm của Mộ Dung Trần, cô không phải là không biết, mà là một

mực cố gắng cự tuyệt anh. Chỉ vì anh một mực ép buộc cô, để cho cô không có biện pháp tiếp nhận anh, nảy sinh cảm xúc với anh, cho nên, mặc kệ

anh đối với cô tốt như vậy, cô đều bài xích, cho tới bây giờ đều chưa

từng có nửa điểm cảm thụ qua tình cảm của anh, hơn nữa không cho anh cảm giác tốt đẹp.

Nhưng tối nay, cô không muốn suy nghĩ tiếp những

thứ oán hận kia, cô sẽ để cho tất cả tạm thời chìm xuống, buông lỏng

mình đi! Cô thật sự rất mệt mỏi rồi! Mệt chết đi được.

Nghe được

anh đỡ cô nằm xuống, giúp cô đắp chăn. Sau đó, cô nhìn anh đi vào phòng

tắm, không tới một phút lại đi ra, cầm trong tay một cái khăn bông nóng

đi tới bên giường, cúi đầu nhìn cô nhắm mắt tươi cười “Rửa mặt một tí sẽ thoải mái hơn”

Khăn bông ấm áp theo động tác tay nhẹ nhàng của

anh, lau qua những điểm ướt đọng nước mắt trên mặt của cô, theo động tác tay anh, hình như có một thứ gì đó thấm vào trong lòng cô, để cho lòng

cô ê ẩm lại muốn khóc to.

Người đàn ông này, tại sao đối xử tốt với cô như thế? Tại sao không để cho cô thật đau lòng?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 101
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...