Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hào Môn Đoạt Tình: Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Chương 56

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đêm tân hôn không giống như vậy, cô giãy dụa như thế nào cũng không thoát khỏi.

“Không cần….” Cô không nên phải ứng, nhưng thân thể đã thành thói quen, khi anh khiêu khích lại tự động nghênh hợp anh.

Tay của anh, miệng của anh, làm cho cô lâm vào điên cuồng trước nay chưa

từng có, không đủ, như thế nào cũng không đủ, ham muốn dục vọng bị anh

nuôi dưỡng ngày càng cường liệt rồi.

“Muốn anh sao? Có muốn không?”

Anh ở bên tai trầm giọng hỏi, nhất định phải hỏi được đáp án mới buông tha

cho cô, nhưng động tác của anh cũng không ngừng lại, dùng tốc độ không

nhanh không chậm như muốn giết chết cô.

"Muốn, tôi muốn." Thân thể bị dục vọng khống chế, cô chỉ có thể thương xót trả lời.

Điên rồi, nhất định là cô điên rồi. Yêu hay không yêu không còn là vấn đề cô có thể suy nghĩ, vào giờ phút này, bướng bỉnh của cô không thể dùng ở

dưới thân người đàn ông này.

Tay của cô không cách nào nhúc

nhích, thân thể của cô giãy dụa hết mức, mỗi một phân, mỗi một tấc đều

xinh đẹp đến cực hạn. giữa lông mày ửng hồng, càng trở nên xinh đẹp.

"Không cần. . . . . . Không cần. . . . . ." Cô không ngừng lắc đầu, nhỏ giọng

cầu xin tha thứ. Cô càng cầu xin thì anh càng hưng phấn, thời gian vào

giờ phút này như dừng lại.

“Mới vậy đã chịu không nổi?”

Nhìn cổ tay mảnh khảnh của cô đã bị mài đến đỏ bừng, đúng là anh thật không

đành lòng để cô chịu khổ. Mộ Dung Trần thả tay của cô ra.

Tay

được giải phóng, cả người Tình Tình mềm nhũn nằm sấp trên giường tóc đen như lụa, xõa ở trên lưng, ngay cả muốn ngồi dậy cũng không còn sức lực, nhưng người đàn ông ở phía sau cũng không buông tha cho cô.

Đưa tay vén mái tóc đã ướt đẫm mồ hôi của cô ra, lộ ra lưng ngọc trắng noãn lần nữa dụ hoặc anh.

“Bảo bối, em thật đẹp…”

Mộ Dung Trần hưng phấn quỳ lên giường, nâng hông của cô lên, mãnh liệt chiếm đoạt.

Thân thể của cô quá mức tiêu hồn đoạt phách làm cho anh yêu thích không thể

buông tay, biết rất rõ hôm nay cô rất mệt, nhưng anh quả thật nhịn không được

Dù không tình nguyện, nhưng thân thể đã mất khống chế,

người đàn ông tựa như ăn phải xuân dược, dùng sức giày vò cô. Cho đến

khi cô không chịu được nữa, bất tỉnh.

***

Đây đúng là tiệc cưới xưa nay chưa từng có?

Chưa đến buổi tối đã mang cô dâu trở về động phòng rồi, thậm chí quá đáng

đến mức ngay cả dạ tiệc buổi rối cũng không xuất hiện. Nhưng, người nào

có lá gan dám gõ cửa tân phòng của bọn họ? Trừ phi người đó không muốn

sống nữa.

Mặc dù cô dâu chú rể vắng mặt, nhưng dạ tiệc vẫn vô cùng náo nhiệt như cũ.

Xen lẫn trong không khí náo nhiệt, có người chúc mừng, có người vui vẻ, cũng có người bi thương

Dương Bách Lâm đứng ở trong vườn hoa của khách sạn, nhìn màn pháo hoa bắt đầu biểu diễn, đau đớn và mất mác trong lòng không cách nào che giấu được ( Tội nghiệp anh T.T)

Vì sao? Ngay cả cơ hội gặp mặt Tình Tình

cũng không cho anh? Ngay cả điện thoại giải thích với anh cũng không

gọi? Tối nay, nếu như không phải nhờ phúc của Mộ Dung Cầm, anh làm sao

có mặt trong buổi tiệc tối nay?

Nhưng, người anh muốn gặp cũng

không thấy. Nghe nói cô dâu và chú rể đã vào động phòng trước, cô dâu

mệt mỏi cho nên không xuất hiện ở hội trường.

Bản thân mình thật đáng thương! Anh tin tưởng, Tình Tình không phải là loại người tuyệt

tình, cô nhất định có nỗi khổ tâm riêng của mình, nhưng nỗi khổ tâm gì

khiến cho cô không thể nói với anh, bạn trai kiêm vị hôn phu của cô suốt 3 năm chứ?

Không ngờ, cho đến bây giờ, anh vẫn không chạm đến

chỗ sâu nhất trong lòng cô. Biết được sự thật như vậy khiến anh càng

thêm khổ sở và khó chịu. Tình Tình, là cô gái anh thật lòng yêu thương

và muốn che chở.

Cuối cùng, chẳng có được gì hết. Điều này làm

sao anh chịu nổi. Tình Tình, anh chỉ muốn một lý do, ngay cả một lý do

em cũng không thể cho anh biết sao.

“Dương Bách Lâm…”

Thanh âm thanh thúy từ phía sau vang lên, không cần quay đầu lại cũng biết là của ai.

“Em không biết anh tư bọn họ ngay cả dạ tiệc cũng không đến” Mộ Dung Cầm nhìn bóng lưng cô đơn của anh.

“Không sao, mặc kệ như thế nào, cũng cảm ơn em”

Tiểu thư thế gia tình ý đối với anh rất rõ ràng nhưng anh không thể nào tiếp nhận được, cho nên chỉ có thể nói xin lỗi cô.

Dù sao, anh còn lợi dụng tình cảm của cô, chỉ vì muốn gặp mặt Tình Tình một lần.

“Dương Bách Lâm, chuyện Tiết Tình Tình với anh tư của em kết hôn là sự thật

không thể thay đổi được, tại sao anh lại không thể suy nghĩ thoáng hơn,

để ý đến người khác tốt hơn?” Mộ Dung Cầm không nhịn được, khổ sở hỏi.

“Thật xin lỗi, bây giờ anh không muốn bàn về vấn đề này. Anh còn có chút

việc, anh phải rời khỏi chỗ này trước, hẹn gặp lại” Đêm nay, anh không

muốn bàn đến chuyện tình cảm.

Dương Bách Lâm, Tiết Tình Tình đối với anh vô tình như thế, tại sao anh lại đối xử với em như thế?

21 tuổi, trái tim lần đầu tiên cảm thấy nặng nề và bất đắc dĩ. Cô có thể

dùng tất cả thủ đoạn để có được anh, mặc kệ tất cả sao? Có phải chỉ cần

đạt được anh, cô sẽ cam lòng?

Tiết Tình Tình với anh tư cuối cùng cũng kết hôn, cô nên cảm thấy vui mừng mới đúng. Vì sao, giờ phút này

cô lại cảm thấy muốn khóc?

Đây là nước mắt sao? Mộ Dung Cầm đưa

tay lau những giọt lệ rơi xuống. Cô là thiên kim tiểu thư nhà Mộ Dung,

có thứ gì không thể có được, tại sao phải khóc?

Mãi cho đến khi

dạ tiệc sắp kết thúc, Mộ Dung Trần mới cùng Tình Tình vẻ mặt đang mệt

mỏi trở lại hội trường, chào hỏi mấy vị trưởng bối sau đó nhanh chóng

rời khỏi. Như vậy xem như là giao phó với Mộ Dung lão thái gia và Mộ

Dung Hàng Nhậm.

Mà trước khi bọn họ tới đây, Dương Bách Lâm đã từ cửa sau rời khỏi.

Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời mãi mãi xinh đẹp, mãi mãi khiến cho

người ta không với tới được. Những thứ bỏ lỡ mới là những thứ đẹp nhất,

mỗi người đều đi tìm cho mình một hạnh phúc, cô đã ra đi, cô còn trở về

không? Từ bỏ cô, hạnh phúc của anh ở đâu đây?!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 56
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...