Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hào Môn Đoạt Tình: Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Chương 58

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đây là lần đầu tiên, bọn họ có thể bình thản ở chung như vậy.

Chỉ cần không phải cứ ép buộc, không cần nghĩ anh ta có nhiều điểm đáng

ghét, và luôn bị anh ta cưỡng ép, thì cũng giống như một giấc mộng đẹp.

Mộ Dung Trần đối với bất kì ai cũng có thể lạnh lùng, nhưng đối với cô

luôn luôn che chở, chỉ có điều, trên mặt cô vẫn duy trì thái độ nhàn

nhạt, vẫn không lộ ra nụ cười thật lòng với anh.

Có lẽ do anh quá tham lam rồi, nhưng cho dù cô không cười với anh, anh vẫn muốn nắm tay cô, cùng cô đi khắp Amsterdam.

Amsterdam là thành phố du lịch nổi tiếng, bất kì mùa nào cũng là thời gian tốt để đến đây du lịch. Đến Hà Lan, chỉ cần đến Amsterdam một lần, là có thể

nhìn thấy một Hà Lan từ xưa đến nay.

Bọn họ đi xem vùng sông

nước phong tình mê người, quạt xay gió nổi tiếng hậu thế, và hoa tulip

xinh đẹp nhất thế giới, viện bảo ràng với kiến trúc Bắc Âu cổ xưa, thậm

chí ban đêm anh còn kéo cô đến khu SexyCity nổi danh toàn cầu, những

người ở đây múa hát không mặc quần áo nhưng không có chút kiêng kị,

ngượng ngùng, e dè hay xấu hổ, điều đó dường như đã trở nên quen thuộc

với họ, khiến cho bọn đàn ông nóng mắt. Điều khiến cho Tình Tình khó

chịu là người đàn ông lúc nào cũng tỏ ra ưu nhã cao quý lại dẫn cô đi

xem biểu diễn chân nhân tình yêu độc nhất Châu Âu, để cho cô tăng thêm

kiến thức.

Chuyện tăng thêm kiến thức mà anh nói, quả thật chỉ có mặt người dạ thú như anh dám phát minh mà thôi.

Rơi vào trường hợp đó, khiến Tình Tình hận không thể choáng váng rồi ngất

tại chỗ, nhưng, lại có thể khiến cho đàn ông muốn ngừng mà không ngừng

được, thậm chí còn bị đắm chìm trong đó.

Sau khi rời khỏi nơi đó, một người đàn ông nào đó thậm chí nhịn không được, trực tiếp ở trên xe

làm chuyện mà đời này cô cũng không dám ngẩng đầu lên nổi.

Trong biển hoa Daisy xinh đẹp, anh hứng trí bừng bừng cầm máy chụp ảnh không

ngừng đuổi theo cô, cúi đầu, ngoảnh mặt, hay từng cái xoay người, từng

động tác của cô anh đều lưu lại trong máy ảnh, chỉ trừ nụ cười mà anh

muốn nhìn thấy.

Nhưng, cho dù cô không cười, cô trong mắt anh vẫn xinh đẹp như vậy khiến cho anh động lòng.

Tình Tình ngồi trong biển hoa Daisy giống trong phim điện ảnh Trung Mỹ, nhìn những đóa hoa kéo dài đến vô hạn, mỗi một đóa hoa đều rực rỡ như vậy,

trong không khí thấm đẫm cảm giác lãng mạn và ấm áp. Nhưng, cô không nên hưởng thụ như thế. Bọn họ đã đến đây chơi gần một tháng rồi, nhưng vẫn

không có tin tức của mẹ và em trai, người đàn ông này có phải mãi chơi

quá cho nên hoàn toàn quên đi chuyện của cô hay không?

Không

được, khó có được một chuyến ra nước ngoài, cô nhất định muốn gặp mẹ và

em trai. Nhất định phải gặp. Hơn nữa, bây giờ hưởng tuần trăng mật trên

danh nghĩa là là cơ hội tốt nhất!

“Bảo bối, sao em lại không vui?”

Mộ Dung Trần cất máy ảnh xong, ngồi vào bên cạnh cô thấy thái độ của cô dường như có chút nặng nề.

Không phải mới vừa rồi còn tốt sao? Lòng của phụ nữ như kim dưới đáy biển.

Chỉ là cho dù bị kim đâm anh cũng không quan tâm, dù cho bị kim đâm đến

cả người đầy máu, anh cũng cam tâm tình nguyện.

“Lúc nào chúng ta trở về nước?” Tình Tình luôn luôn không dám nhìn thẳng anh, mở to mắt nhìn về phía xa xa.

"Không thích nơi này sao?" Mộ Dung Trần trực tiếp ôm cô để trên đùi của mình,

phản kháng nho nhỏ của cô căn bản không có tác dụng

Vùi mặt vào trong tóc của cô, mùi thơm thường ngày xen lẫn với mùi hoa Daisy nhàn nhạt.

“Em có tâm sự sao?” Thấy cô không nói một lời. Mộ Dung Trần quay mặt của cô nhìn vào mắt anh.

“Trước khi kết hôn, anh đã đồng ý chuyện của tôi rồi”

Cô căn bản không có biện pháp ngụy trang trước mặt anh, cũng không cần

thiết phải làm vậy. Tính kế với người đàn ông này, cô hầu như không có

phần thắng. Anh ta là hồ ly, mà cô ngay cả trình độ vườn trẻ cũng chưa

đến, làm thế nào so đây? Không bằng cứ thẳng thắn thì tốt hơn.

“Anh đồng ý với em chuyện gì?”

Mộ Dung Trần giả vờ suy nghĩ sâu xa. Anh đồng ý với cô rất nhiều chuyện, nhưng cô muốn nói đến điều kiện nào.

Anh thừa nhận anh có chút tư tưởng xấu. Chính là muốn cô đối với anh không

khách khí và xa lánh, cho dù cùng cô cãi nhau, vẫn tốt hơn cô lạnh nhạt

không để ý đến anh.

"Làm sao anh có thể như vậy?" Lần nữa bị anh chọc cho tức giận đến đỏ bừng cả mặt, người đàn ông da mặt thật dầy này!

“Tức giận như vậy sao?” Đưa tay bẹo cái mũi nhỏ của cô, Mộ Dung Trần cười.

“Anh buông tôi ra!”

“Tôi muốn gặp mẹ và em trai của tôi” Tình Tình dùng quả đấm nho nhỏ đấm

xuống vai anh, dùng hết sức đấm, dù thế nào cũng không làm anh ta đau,

đấm mấy cái đã tự làm đau mình.

“Thì ra có cô gái nhỏ nhớ mẹ. Ở bên cạnh anh không vui sao?”

Tâm tư của cô làm sao có thể lừa được anh. Mà anh đương nhiên đã an bày sẵn những chuyện này rồi, chỉ là anh không nói ra mà thôi.

“Tôi muốn gặp bọn họ, anh có nghe không?”

Người đàn ông này, lúc này còn muốn trêu chọc cô. Anh ta sao lại không biết chuyện này quan trọng với cô như thế nào?

“Tình Tình, em biết hoa Daisy có ý nghĩa gì không?”

Không để ý đến vấn đề của Tình Tình, Mộ Dung Trần buông cô ra, duỗi tay hái một ít hoa, để trước mặt cô.

Tại sao người đàn ông này luôn muốn chuyển đề tài thế? Tình Tình tức giận

muốn giành lấy hoa trong tay của anh, nhưng anh nhanh tay lẹ mắt giơ lên cao để cô không với tới được.

“Mộ Dung Trần, anh thật là quá đáng….”

“Nghe cho kỹ, ý nghĩa thứ nhất của hoa là vĩnh viễn vui vẻ. Anh dẫn em đến

đây chính là hy vọng biển hoa này có thể khiến tâm trạng em vui vẻ, ở

bên cạnh anh em có thể cười với anh”. Mộ Dung Trần nhìn cô, trong mắt có nghiêm túc và cố chấp.

“Ý nghĩa thứ hai là….” Mộ Dung Trần dừng một chút sau đó mới chậm rãi mở miệng: “Em có thể thử yêu anh không?”

Thật ra ý nghĩa thứ hai của hoa là: “Em có yêu anh không?” Nhưng anh biết cô hận anh còn không kịp, làm sao có thể yêu anh. Ít nhất bây giờ cô không thể nào yêu anh được.

Nhưng, anh lại nghĩ đến, sau này, anh

muốn cô yêu anh. Một người yêu đơn phương cũng rất mệt mỏi. Mà anh,

không cho phép cô không yêu anh.

Tình yêu là duy nhất sao? Anh

không biết, nhưng anh biết, trái tim của cô là thứ duy nhất anh muốn.

Người luôn tự cho mình là thông minh, kiêu ngạo, không quan tâm đến bất

kì thứ gì, nhưng anh lại không biết, thứ gì cũng có thể lấy được chỉ cần cố gắng, chỉ duy nhất trái tim là không thể cưỡng cầu.

Thanh âm trầm thấp, phiêu đãng ở trong gió. Khiến lòng của Tình Tình trong nháy mắt trở nên mơ hồ.

Trong cuộc hôn nhân vô vọng này, làm sao cô có thể dành tình cảm cho anh.

Nhưng, hôm nay anh lại nói như vậy, khiến cho lòng cô có thứ gì đó chảy

qua, khiến cô cảm thấy đau âm ĩ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 58
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...