Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hào Môn Đoạt Tình: Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Chương 59

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Anh ta chung quy

thích ở trước mặt cô nói những lời tán tỉnh, trêu chọc khiến cho lòng cô rối loạn, thậm chí khiến cho cô không biết phải làm sao.

Đúng

vậy, không biết phải làm thế nào, kể từ sau khi kết hôn rồi đi đến quốc

gia xa lạ này, ngoại trừ ở trên giường, anh đều dịu dàng và bảo vệ cô ở

khắp nơi, lúc ra ngoài sẽ nắm tay cô, trong nông trường anh không có

thuê người giúp việc, một ngày ba bữa đều do anh tự xử lý, thậm chí ngay cả quần áo của cô anh cũng tự mình giặt, bởi vì mỗi ngày anh sẽ bá đạo

muốn cô tắm chung với anh, dĩ nhiên không chỉ đơn giản là tắm mà thôi,

chờ bọn họ tắm xong, cô đã mệt mỏi đến mức ngay cả ngón tay cũng không

nhúc nhích nổi.

Đêm hôm đó, sau khi bọn họ cùng nhau tắm xong,

anh ôm cô về giường, trong lúc cô mơ mơ màng màng ngủ, hình như nghe có

tiếng vật nặng rơi xuống đất, mở mắt ra thấy bên cạnh không có ai, cô

mặc quần áo ngủ vào sau đó theo tiếng phát ra âm thanh đi ra ngoài, vậy

mà cô thấy Mộ Dung thiếu gia luôn luôn phong lưu cao quý lại đang phơi

quần áo của cô, trong miệng không ngừng mắng chậu nước rửa mặt bị anh đá trúng.

Khoảnh khắc đó lòng của cô cảm thấy vừa chua xót vừa ngọt ngào.

Có lẽ, lúc đầu gặp nhau, cô thật sự rất hận anh, mỗi ngày mỗi đêm đều hy

vọng có thể thoát khỏi anh. Nhưng mấy ngày gần đây sau khi ở chung với

anh, lòng kiên định của cô đã bắt đầu lung lay.

Lúc anh cưỡng ép và uy hiếp cô thật sự rất đáng ghét, nhưng những lúc anh dịu dàng và

thâm tình lại như có dòng nước nhỏ rót vào trái tim của cô, anh sợ cô

lạnh, sợ cô đói, sợ cô cô đơn, và không vui, luôn trăm phương nghìn kế

nghĩ cách làm cô vui, dụng tâm của anh và tình cảm của anh, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra được, mà cô, từ lúc đầu bài xích chán ghét đến…..

Rốt cuộc đây là gì? Cô không biết, thật không biết, và càng sợ hơn khi đã

biết. Cô chỉ biết, khi nhìn thấy anh, lòng của cô đã không còn cảm thấy

chán ghét, khi nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của anh cô còn cảm nhận

được ý cười dịu dàng và tình ý sâu sắc.

Trái tim bắt đầu rối

loạn, rối loạn không biết nên làm như thế nào cho phải, cô đối với anh,

bây giờ đã là tình cảm gì? Cô không muốn tìm hiểu, chỉ sợ đáp án thật

khiến cho người ta không chịu nổi. Cũng sẽ khiến cho cô cảm thấy xấu hổ.

Tình cảm của cô với Bách Lâm còn chưa kịp đặt dấu chấm hết, đã

bị những hoan ái triền miên của anh cuốn lấy khiến cô muốn thoát cũng

không thoát ra được. Bách Lâm đối với cô rất tốt, nhưng cả đời này không thể đền đáp được. Anh đã yêu cô nhiều năm như vậy, sự bảo vệ và tình

cảm chân thành như vậy sao có thể là giả được.

Ai cũng nói tình

cảm thưở hoa niên là tình cảm đơn thuần nhất không chứa bất kì tạp niệm

gì, Bách Lâm với cô, đã trải qua những năm tháng thanh xuân ngây thơ

nhất khiến người ta trọn đời khó quên.

Địa vị của anh trong lòng cô, không có người nào có thể thay thế được, cô thật sự thương anh,

nhưng bây giờ lại bị tình cảm của Mộ Dung Trần quấy nhiễu, anh làm tất

cả vì cô khiến cho cô cảm động.

Nếu như Bách Lâm mang lại cho cô đoạn tình cảm bằng phẳng như nước, quan tâm và nhung nhớ nhẹ như gió,

bình thản ấm áp giống như gió xuân, không đến mức kinh thiên động địa,

cũng không oanh oanh liệt liệt, thì tình yêu của Mộ Dung Trần giống như

một ngọn lửa nóng, thấm vào tận xương tủy. Nhưng ngọn lửa mạnh mẽ cỡ nào cuối cùng cũng có ngày dập tắt.

Giữa bọn họ lúc bắt đầu chỉ ham muốn thân thể, mà không hề có tình yêu, tình cảm như vậy rốt cuộc có

thể kéo dài bao lâu? Người đàn ông này, rốt cuộc yêu cô ở điểm nào?

Tình yêu không sâu như vậy, lúc nào cũng có thể biến mất, tình yêu của anh

đến nhanh, lại mãnh liệt như vậy, làm cho người ta trở tay không kịp,

nhưng nếu như có một ngày tình yêu của anh biến mất nhanh như khi nó đến thì sao? Nghĩ đến đây cô cảm thấy hoảng sợ (Nhìn chị Tình cứ không dứt

khoát, mình cũng bực, nhưng nghĩ lại cũng đúng, tình cảm phải được dung

đắp từ từ, cưỡng ép cũng không hp.)

Cô không muốn tìm hiểu thật

ra, tình cảm Mộ Dung Trần dành cho cô là gì? Nhưng cô cảm động trước

những việc anh làm vì cô, lại làm lòng cô cảm thấy tội ác mãnh liệt, tại sao cô có thể cảm kích người đã độc ác chia rẽ cô và Bách Lâm? Cô như

vậy, thì khác nào đã phụ tình cảm Bách Lâm dành cho cô, cho dù có nhiều

lý do hơn nữa cũng không đủ

Mỗi ngày, khi tỉnh lại trong lòng

anh, cũng làm cô cảm thấy chán ghét chính mình. Đối với người đàn ông

luôn ép buộc cô mà động tâm với anh ta. Nếu như bắt đầu đã là sai, vậy

tương lai, dù như thế nào cũng là sai.

Cô không thể để chính

mình đã sai càng thêm sai. Cho nên cô không có cách nào đáp lại vấn đề

của anh, cũng không cho phép chính mình đáp lại.

“Thật…” Ngoại trừ 3 chữ kia, cô không biết còn có thể nói gì. Nhưng, anh không để cho cô nói.

Nụ hôn cuồng nhiệt mang theo khí thế bá đạo chiếm hữu môi cô, hôn thật

sâu, đầu lưỡi vội vàng thăm dò vào trong môi của cô, cuốn lấy đầu lưỡi

của cô, những nơi thuộc về cô anh đều không muốn bỏ qua. Anh không muốn

nghe cô nói lời cự tuyệt, đặc biệt là 3 chữ kia, một chút anh cũng không muốn nghe.

Anh chỉ muốn cảm nhận thân thể của cô, cảm nhận

nhiệt độ của cô, để anh biết, cô thật ra vẫn còn ở bên cạnh anh, ở nơi

anh có thể đưa tay chạm đến.

Lòng, vào lúc này, rất đau. Ai nói đau lòng chỉ có phụ nữ mới cảm giác được. Anh trước kia, căn bản cũng không biết điều này.

Là cảm giác gì, cho đến hôm nay, cho đến giờ phút này anh mới hiểu, thì ra bị thương tổn không hề phân biệt là nam hay nữ, thương tổn cũng không

phải vì anh là đàn ông mà trở nên nhẹ nhàng hơn.

“Anh đừng như

vậy….. Có người nhìn….” Nụ hôn của anh mang theo tức giận, cắn môi cô

đau đớn, sau khi buông Tình Tình ra thì mặt cô đã ửng hồng, bởi vì cách

bọn họ không tới 5 mét có một đôi tình nhân đang chụp hình bọn họ…..

“Không sao, bọn họ thích cứ để bọn họ nhìn” Mộ Dung Trần vô tình liếc mắt nhìn đôi tình nhân phía sau, không quan tâm nói. Đôi tình nhân đó cười một

tiếng với họ, sau đó dần dần đi xa.

"Đi thôi, đi về!" Mộ Dung Trần đứng lên kéo tay của cô.

“Chuyện tôi nói với anh vừa rồi?”

Tình Tình mặc anh nắm tay của mình từ từ rời khỏi biển hoa Daisy, vẫn không quên hỏi về vấn đề của mình.

“Cười với anh một cái, anh sẽ dẫn em đi” Cúi đầu nhìn xuống, bởi vì mới vừa hôn mà mặt cô hồng như quả đào.

Anh ta không phải đang cố tình làm khó cô sao? Tình Tình không biết nên cười như thế nào khi đối mặt với anh.

“Em cũng không muốn để em trai nhìn thấy dáng vẻ mặt ủ mày chau của em chứ? Nó sẽ cho rằng anh ngược đãi em đấy”

Anh đã nói đến như vậy, cô có thể không cười sao? Nhưng, tại sao chỉ là cười thôi, đối với cô lại khó như vậy?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 59
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...