Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hào Môn Đoạt Tình: Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Chương 132

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thù này không báo không phải là quân tử, tiểu tử này nhìn tốt lắm, anh cả

và anh tư thì cậu không động được, cũng không đại biểu là cậu không động được vào tiểu tử kia. "Lục thiếu gia, mời lên xe." Đối phương thay cậu

mở cửa xe, hình như đối với cậu vênh mặt hất hàm, sai khiến thờ ơ.

"Anh tư, làm sao anh rãnh rỗi tới đây vậy?" Mộ Dung Kỳ thoải mái đi tới

phòng khách sạn, tìm một chỗ thoải mái chỗ ngồi xuống, "Anh tìm em có

chuyện gì sao?"

Mộ Dung Trần xoay người lại, trên mặt không có

một bất kỳ nụ cười nào, "A Kỳ, em không phải không biết mình đã rời nhà

lâu rồi chứ? Nghe nói em gần đây em rất rãnh! Không phải chơi đến quên

mất mọi người luôn rồi chứ?"

Nhìn cậu em trai này, hơn một năm

không thấy, nụ cười trên mặt anh tuấn bỗng lui đi, trở thành một gương

mặt lạnh lùng và vô tình.

Nghe vậy, Mộ Dung Kỳ khẽ nhíu mày, "Về

nhà dĩ nhiên không có vấn đề, về phần anh thì sao. . . . . . Anh tư, anh nói cho em chút đi, từ nhỏ đến lớn điều như thế, anh không nhớ rõ nữa

rồi?"

"Anh cũng đã nói với em, chuyện của anh và Tình Tình không

cho em nhúng tay vào, cũng đã cảnh cáo em không được đến gần cô ấy, vậy

bây giờ em đến San Francisco vì chuyện gì, chơi sao?" Mộ Dung Trần hờ

hững nhíu mày, "Đừng tưởng rằng anh không đến bắt em, cũng không biết em đang ở đâu làm cái gì? Em cho rằng mình thoát được mắt anh sao? Lần

trước chuyện Lam Chỉ Nông anh đã không tính sổ với em, nhưng về sau anh

không hy vọng em làm như thế với Tình Tình nữa."

"Anh tư, em có

làm gì đâu. Chỉ là nói với cô ta chân tướng mà thôi." Mộ Dung Kỳ nhướng

mày, anh ghét Tiết Tình Tình. Không muốn nhìn thấy anh tư đem tinh lực

lãng phí ở trên người một cô gái. Huống chi hiện tại bọn họ đang ở trạng thái rời xa nhau

Không ly hôn thì còn chờ gì nữa?

Nhìn Tiết Tình Tình cho tới bây giờ cũng không có để ý đến anh tư, cô vui vẻ qua ngày với đám người kia.

"A Kỳ, từ nhỏ anh đã nhìn em lớn lên, chưa bao giờ biết em chưa học chữ

xong đã học người ta nói láo." Châm một điếu thuốc, Mộ Dung Trần mắt

lạnh nhìn cậu, "Vì sao chiều hôm qua em tìm cô ấy?"

"Anh tư, em

làm tất cả cũng vì anh làm thôi. Anh cầm những thứ này lên xem đi, xem

một chút cô gái kia đối xử ra sao với anh. Căn bản cô ấy không thích

anh, không quan tâm nhà Mộ Dung."

Mộ Dung Kỳ cầm túi tài liệu to

ném cho Mộ Dung Trần, hừ, nếu quả thật quan tâm đến anh tư, làm sao có

thể biết chuyện anh cả kết hôn cũng không trở về? Mặc dù cậu cũng không

có trở về, nhưng mà ai cũng biết lục thiếu gia nhà Mộ Dung rất ít về

nhà?

Một năm nay, người ngoài không ít ý kiến về hôn nhân của bọn họ, chẳng lẽ anh tư vẫn chưa rõ sao? Tại sao còn có thể tiếp tục như

vậy?

"A Kỳ, em muốn anh nói bao nhiêu lần nữa em mới hiểu đây,

đây là chuyện của anh với cô ấy, em không có tư cách nói vào. Còn nữa,

anh hỏi em, đoạn thời gian trước, em cùng con gái Triển gia đã xảy ra

chuyện gì?"

Đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất anh cả gọi cậu về.

Nghe vậy, Mộ Dung Kỳ lần nữa cau mày, "Anh tư, đây là chuyện riêng của em."

Người trong nhà sẽ không trông nom vào chuyện này của cậu chứ?

"Em cùng cô ta như thế nào, trong nhà không quản được. Nhưng em và tiểu thư Triển gia mở ra quan hệ, vậy cũng đừng trách người trong nhà hỏi

chuyện." Triển Thơm là ai? Là người cậu có thể tùy tiện vui đùa sao? Cậu cùng cô ta trở thành một đôi thường xuyên ra vào khách sạn, loại chuyện như vậy làm sao có thể lừa gạt ánh mắt mọi người?

"Anh, chuyện này em sẽ tự giải quyết với Triển gia."

"Ý của ông nội là để cho hai người lập tức đính hôn, em cho rằng em phá

hủy sự thanh bạch của con gái người ta, mà cứ ngồi thế được hả? Em dùng

tư cách gì để nói chuyện với Triển gia?"

"Anh tư, bây giờ là thời đại nào? Anh cho rằng phụ nữ phải tam tòng tứ đức mới tìm được chồng

sao? Chúng ta đều là người trẻ tuổi, biết cái gì có thể chơi, cái gì

không thể." Mộ Dung Kỳ hờ hững nhíu mày. Cậu chưa bao giờ nghĩ đến

chuyện sẽ lấy vợ sớm như thế, cho dù là đính hôn cũng chưa từng nằm

trong kế hoạch của cậu, hơn nữa cậu chỉ coi cô gái kia là bạn chơi đùa?

"Cái vấn đề này, em không cần nói với anh, mà em hãy đi về nói rõ ràng với

ông nội đi." Mộ Dung Trần đã không dám tin tưởng trước mắt chính là

người em trai luôn biết nghe lời, bây giờ cậu ta biến thành như thế nào

rồi?

"Đính hôn là ý của ông nội? Còn là chủ ý của ba?" Mộ Dung Kỳ lạnh lùng hỏi. Người đứng đầu Triển gia và nhà Mộ Dung có giao tình

không tệ.

"Rất xin lỗi, đây là suy nghĩ của mọi người, con gái

Triển gia không phải là không thể cưới, nhà Mộ Dung cũng mong có một

cuộc đính hôn náo nhiệt, đây là điều có thể mong đợi ."

"Anh tư, các người không thể ép em! Em có quyền lựa chọn"

"Em có thể có lựa chọn. Sự lựa chọn của em chính là tự nguyện trở về, hoặc anh áp giải em trở về."

"Anh tư, hôn nhân không phải trò đùa, em không muốn trở thành công cụ của

các anh." Thật là nói giỡn, lúc nào cậu -Mộ Dung Kỳ đã trở thành công cụ kết thân của hai gia tộc rồi?

"Em cũng biết hôn nhân không phải

trò đùa, em lại dám khích bác để hôn nhân của anh và vợ kết thúc, em

thật nghĩ hôn nhân không phải trò đùa sao? Sao anh nghe chẳng thuận tay

lên?"

Mộ Dung Trần nắm chặt túi hồ sơ trong tay, bên trong là cái gì anh rất rõ ràng. Lần này, không để cho cậu tiếp nhận chút dạy dỗ

cũng không được.

"Anh tư còn có chuyện gì không? Em đi trước

đây." Mộ Dung Kỳ thấy gương mặt tức giận của anh tư, trong lòng bắt đầu

có chút sợ, anh tư chưa từng tức giận như vậy, cậu cũng không nên làm

quá mức?

"Rất đáng tiếc, em không đi dễ dàng như thế, em lập tức

về nhà." Mộ Dung Trần không muốn lại phải để ý đến người em trai này

nữa."Đem lục thiếu gia ấn xuống, lập tức đưa lên chuyên cơ trở về nước."

"Anh tư! Triển Thơm vẫn còn ở đó chờ em!"

"Cô ấy đang đợi em trên chuyên cơ." Mộ Dung Trần quay lưng lại.

"Anh tư, anh không phải có thể làm như vậy!" Mộ Dung Kỳ tức giận quát.

"Anh đã làm như vậy." Mộ Dung Trần hờ hững nói.

A Kỳ thật sự nên chịu chút dạy dỗ, để cậu biết rằng mình sẽ không tùy hứng như vậy.

Cho đến trong phòng khôi phục yên tĩnh, Mộ Dung Trần mới mở túi tài liệu

của em trai để lại ra, trong đó có một sấp hình lớn, anh càng xem càng

căm tức.

Tiết Tình Tình, xem ra anh để mặc cho em quá lâu! Lâu đến quên mất người đàn ông của em rốt cuộc là ai rồi sao?

Lần này, Mộ Dung Trần đặc biệt đến Mĩ, trừ dọn dẹp những chuyện bậy bạ của

em trai, còn muốn còn cô sửa chữa lại quan hệ của bọn họ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 132
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...