Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hào Môn Đoạt Tình: Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Chương 153

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đúng bảy giờ chiều,

cả tòa cao óc nhà Mộ Dung đã tắt đèn, chỉ có lầu tầng 42, tầng làm việc

của Tổng giám đốc vẫn còn sáng đèn. Mộ Dung Trần còn đang vì chuyện của

anh cả mà rầu rĩ, đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn ảnh

máy vi tính, đó là buổi chiều họp cuối cùng của anh về việc sẽ mở rộng

thị trường qua HongKong. Tình Tình lặng yên ngồi trên ghế Salon bằng da

thật, trong tay cầm một quyển sách về thiết kế nội thất.

Một người đang làm việc, một người đang đọc sách, không gian an tĩnh nhưng cho người ta một cảm giác vô cùng ấm áp.

Không biết qua bao lâu, một giọng nam trầm thấp chợt vang lên: "Tình Tình, đến phòng nghỉ ngơi đi ngủ."

Tình Tình ngẩng đầu, nghi ngờ không hiểu: "Em không ngủ sớm." Ngủ sớm như

vậy, cô cũng không phải là heo. . . . . . Mặc dù không lâu sau nữa, cô

nhất định sẽ biến thành một con heo.

Đây cũng là nguyên nhân chính, anh dù bận rộn vẫn bắt cô đến công ty cùng anh làm việc.

Ánh mắt Mộ Dung Trần không hề rời khỏi màn hình, âm thanh không cho phép người khác cự tuyệt: "Vậy thì đến đây với anh."

Tình Tình không biết anh bị rút giây thần kinh số mấy, mở trừng hai mắt nói: "Em không muốn." Cô không hiểu công việc của anh, qua đó làm gì?

"Em có tới không?"

Tình Tình tiếp tục cúi đầu đảo sách: "Không."

Được, không chứ gì? Vậy anh đi qua được chưa? Người đàn ông một giây trước

vẫn còn chăm chỉ làm việc thế nhưng chợt đứng thẳng lên nhìn cô gái nhỏ

đang nghiêm túc đọc sách trước mặt, tay liền rút sạch sách trong tay cô, thuận thế ôm lấy người cô mà giở trò.

"Mộ Dung Trần, anh làm gì thế?" Tức giận muốn đẩy tay anh ra, không ngờ tay anh càng không an phận mà duỗi vào trong váy cô.

"Em làm ảnh hưởng đến công việc của anh?" Bàn tay ấm áp vuốt ve cái bụng

nhỏ tuy vừa mới hơn bốn tháng mà đã hơi nhô cao. Nơi này, thế nhưng tạo

cho anh áp lực rất lớn!

"Em có như thế sao?" Người này quả nhiên là không có nói lý lẽ! Rõ ràng là cô ngồi đọc sách rất ngoan ngoãn kia mà?

"Nhưng em lại làm anh rất muốn ôm em." Kể từ sau khi cô có thai, anh bị cấm

dục thật lâu? Anh bị nhịn ăn rất khổ sở? Môi anh áp lên môi cô, nút mát

cánh môi ấy.

"A! Không được!" Tình Tình bắt được cánh tay không an phận của anh.

"Tại sao không được?" Anh nỉ non bằng chất giọng trầm thấp, nghe giống như đang bị cơn buồn ngủ thúc giục.

"Nhưng. . . Em mang thai, sợ rằng không có thuận tiện. . ." Cô đều lợi dụng đứa bé làm cái cớ.

"Anh đã hỏi bác sĩ rồi, bốn tháng là đã an toàn."

À? Thế nhưng anh lại dám hỏi bác sĩ về vấn đề này? Thật sự là phục anh luôn rồi!

"Mộ Dung Trần, anh không thể làm ở chỗ này. . . . . ."

"Tại sao?"

"Nơi này là công ty. . . . . ."

"Chúng ta cũng không phải là lần đầu tiên làm ở chỗ này." Lý do này đủ chứ?

Người đàn ông kia không để ý đến sự kháng cự của cô, đem tất cả quần áo trên

người ném xuống đất, mắt thấy một buổi tiệc lớn chuẩn bị bắt đầu, phòng

làm việc vốn đã được đóng chặt lại bị người ta không báo trước mà đẩy

cửa bước vào!

"Thật xin lỗi, tổng giám đốc!" Tập tài liệu trên tay Chương tài tử rơi xuống đất.

Một màn xuân sắc dĩ nhiên vì thế mà không thể diễn ra. Cậu ta thực sự là kẻ không biết thức thời rồi !

"Chương Mực Tuyên, ngày mai cậu đừng đến công ty làm nữa!" Bởi vì phải chịu

đựng mà trên trán tổng giám đốc toát ra mồ hôi, Mộ Dung Trần cắn răng

nói từng chữ một.

"Tổng giám đốc, bên phía chủ tịch truyền xuống

một ít phần tài liệu đã hoàn thành! Tôi tan việc trước, xin anh cứ tiếp tục!" Chốc lát sau khi hốt hoảng, Chương tài tử lập tức đem tài liệu từ dưới đất nhặt lên, mắt nhìn thẳng về trước, đem tài liệu đặt lên bàn,

sau đó đi ra ngoài.

"Mộ Dung Trần, xem chuyện tốt anh làm kia!"

Bị người bắt gian tại giường còn khó chịu nào hơn như thế chứ? Mặc dù

bọn họ là vợ chồng danh chánh ngôn thuận, nhưng trải qua lần này, đoán

chừng cô chẳng còn mặt mũi để đến công ty anh nữa

Tình Tình luống cuống tay chân mặc quần áo tử tế: "Em về nhà!"

"Không cho đi!" Cô đi, ai tới tắt lửa thay anh?

"Bụng của em rất đói."

". . . . . ." Một giờ trước mới cô mới vừa ăn xong rồi mà, giúp việc còn

cẩn thận gói một phần nữa cho cô mang theo. Sao có thể đói bụng nhanh

như vậy?

"Cục cưng cũng đói bụng!" Lý do này tốt hơn!

"Chúng ta đi ra ngoài ăn!" Hết cách rồi, ai bảo chính anh tính toán thua cô?

"Em chỉ muốn ăn cháo do anh nấu." Muốn dùng mang thai để trói chặt cô hả,

không để cho cô đi làm đúng không? Đừng tưởng rằng cô không biết quỷ kế

này của anh!

"Vậy về nhà!" Cô gái này, cho tới bây giờ chính là phiền toái nổi danh.

"Nha."

Trong trò chơi này, rốt cuộc người nào ăn hết người nào, thật rất khó nói rõ

ràng. Tương lai, thật sự là rất làm cho người khác mong đợi!

-Hoàn Thành-

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 153
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...