Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 103

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khi An Nhiên tắm rửa xong đi ra, thấy Tô Dịch Thừa hình như đã tắm rửa ở

phòng cho khách, lúc này đang mặc đồ ngủ nằm trên giường, tay cầm quyển

sách.

Cũng thật là lạ, vừa rồi rõ ràng buồn ngủ muốn chết, hiện tại không còn chút

buồn ngủ rồi, từ một bên giường khác vén chăn lên giường, thấy Tô Dịch Thừa nhìn

cô cười nhạt, hơn nữa đã sớm vươn tay về phía cô, thản nhiên nói: "tới đây."

An Nhiên cười khẽ, trong lòng cũng là ngọt ngọt ngào ngào, xê dịch cái mông

về phía anh, theo thói quen cả người tựa vào ngực anh, tìm một chỗ thoải

mái.

Hai người dường như đều không buồn ngủ, Tô Dịch Thừa một tay ôm An Nhiên, một

tay cầm quyển sách về xã hội nhìn chăm chú, mà An Nhiên trong ngực anh, vừa mới

buồn ngủ, lúc này đang mở to mắt nhìn quyển tạp chí kiến trúc trong tay.

Thời gian lẵng lẽ trôi qua từng chút một, Tô Dịch Thừa nhìn cái đồng hồ báo

thức đặt trên tủ đầu giường kia một chút, thời gian thật đã không còn sớm. Đem

cuốn sách trong tay lên tủ đầu giường bên cạnh, khẽ liếc nhìn An Nhiên trong

lòng, nói: "An Nhiên, không còn sớm, nghỉ ngơi đi."

Lúc này An Nhiên mới chú ý tới thời gian thật đã muộn. Mặc dù lúc này mình

vẫn còn chưa buồn ngủ, nhưng mà bởi vì nghĩ đến ngày mai, cuối tuần mà anh còn

phải đi cùng vài lãnh đạo xuống nông thôn kiểm tra, thì gật đầu, cất cuốn tạp

chí kiến trúc kia lên tủ đầu giường, đưa tay ấn nút đèn ngủ trên tủ đầu giường,

rồi xê dịch thân thể trượt xuống, đầu vừa vặn đặt lên cánh tay mạnh mẽ kia, điều

chỉnh tốt tư thế, rồi nhắm mắt lại.

Trong bóng tối cho dù nhắm hai mắt, lúc này An Nhiên cũng không buồn ngủ chút

nào, xoay đi xoay lại, bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm trầm thấp.

"An Nhiên..." Thanh âm hơi trầm thấp, trong đêm tối có sự quyến rũ đặc

biệt.

"Dạ." An Nhiên khẽ đáp lại, sau đó nín hơi chờ câu nói tiếp theo của anh.

Một lúc lâu, cũng không thấy Tô Dịch Thừa lại mở miệng nói gì, cứ như là

những gì cô vừa nghe thấy chỉ là giả.

Thấy thế An Nhiên không đi quấn quýt, khi từ từ chuẩn bị ngủ thiếp đi, không

biết từ khi nào ngang hông xuất hiện một cánh tay, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt

nhẵn mịn của cô, sau đó đảo qua bụng cô, An Nhiên vô thức chấn động, chính xác

là trong nháy mắt con buồn ngủ hoàn toàn biến mất. Một tay bắt được bàn tay lúc

này đang châm lửa trên người mình kia.

Tô Dịch Thừa cũng không nói chuyện, chỉ là bàn tay vẫn làm loạn khắp nơi trên

người cô. An Nhiên chỉ cảm thấy mình sắp sụp đổ mất, trên người cũng chậm rãi có

phản ứng, lần nữa mạnh mẽ bắt được bàn tay kia, giọng hơi lành lạnh, nói: "Tô

Dịch Thừa, anh lại muốn làm gì!" Thật ra thì không cần hỏi, ý đồ của Tô Dịch

Thừa quá rõ ràng, chẳng qua là Tô trợ lý dường như là quên mình đã sớm ký kết

cái gọi là ‘hiệp nghị vợ chồng’ kia!

Tô Dịch Thừa bất vi sở động, tay đặt trên bụng cô cũng chậm rãi đi xuống. Ý

đồ rất rõ ràng chuẩn bị tấn công nơi khác.

An Nhiên nắm chặt tay anh. Không để anh tiếp tục làm việc ác trên người cô.

Xem như là nghiến răng nghiến lợi nói: "Tô Dịch Thừa, anh muốn làm gì!"

Nghe vậy, Tô Dịch Thừa liền xoay người đặt cô xuống phía dưới, con mắt đen

nhánh nhìn chằm chằm cô trong bóng tối, ánh trăng ngoài cửa sổ xuyên vào chiếu

vào mặt cô, nhàn nhạt, mang theo mỹ cảm mông lung.

An Nhiên bị anh nhìn chằm chằm như vậy hơi ngượng ngùng, đưa tay đẩy anh ra,

lại bị tay anh bắt được, giơ tay lên cố định tay cô trên đỉnh đầu.

An Nhiên sững sững sờ sờ nhìn anh, tim đập rộn ràng, cô tất nhiên là có thể

dự cảm được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng khi nhìn anh, vẫn hơi sợ hãi

hỏi: "anh, anh muốn làm gì?"

Khóe miệng Tô Dịch Thừa thoáng cong lên thành nụ cươi mị hoặc, cúi đầu nhẹ

hôn lên môi cô, cánh môi dán lên cánh môi cô, khẽ nói: "thực hiện hiệp nghị vợ

chồng!"

"Nói nhảm!" An Nhiên trách mắng: "hôm qua chúng ta đã làm rồi!" Hiệp nghị của

cô rõ ràng nói là một tuần một lần, mà hôm qua bọn họ đã làm theo như trong hiệp

nghị rồi, bây giờ sao anh còn có thể nói là thực hiện hiệp nghị vợ chồng

đây!

Tô Dịch Thừa cười tà, gật đầu nói: "hôm qua chúng ta đúng là đã làm rồi,

nhưng mà hình như em không nhìn rõ nội dung trong hiệp nghị của chúng ta."

"Nội dung? Không phải là một tuần một lần sao?" Lúc trước là cô in, không cần

nhìn cũng biết nội dung hiệp nghị là gì, còn cần anh nhắc nhở?

Tô Dịch Thừa lắc đầu, cúi người, nhẹ nhàng nói bên tai cô: "Không phải là một

tuần một lần, mà là một tuần nghỉ một lần!" Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu chui vào

lỗ tai An Nhiên, có cảm giác ngưa ngứa, mà anh hình như còn cố ý, cánh môi cố ý

cọ vào vành tai cô, khiến cô nhạy cảm chấn động.

An Nhiên hơi vô lực muốn đẩy anh ra khỏi người mình, nhưng căn bản không có

bao nhiêu hơi sức, mở miệng muốn nói gì: "anh —" nhưng không đợi cô nói rõ ràng,

miệng của cô đã bị người hung hăng che lại, rốt cuộc không nói được thêm nửa

chữ.

Tô Dịch Thừa hôn cô, động tác so với dĩ vãng, thiếu ôn nhu, nhiều thêm phần

cuồng dã.

An Nhiên đẩy anh, nhưng lực cánh tay nhỏ bé chống ngực anh ngày càng yếu đi,

dưới cái hôn và vuốt ve của anh mà dần thả lỏng bản thân, để nhiệt tình của anh

thiêu đốt cô.

Trong lúc mơ mơ màng màng, lại có thể cảm giác được anh rung động trong cơ

thể mình, mơ hồ nghe được anh khẽ gọi bên tai mình: "An Nhiên, An Nhiên, An

Nhiên......"

Đưa tay ôm thật chặt lưng anh, An Nhiên dùng nhiệt tình của mình đáp lại sự

thâm tình của anh.

Bên ngoài trời rất sáng, ánh mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa sổ vàng nhạt

chiếu sáng cả gian phòng, An Nhiên bị ánh sáng khiến cho chói mắt, từ từ tỉnh

lại từ trong giấc mộng, mở to mắt, tuy rằng đã kéo chặt rèm cửa nhưng lúc này cả

căn phòng vẫn được chiếu sáng choang.

Người bên cạnh đã sớm không thấy, trên giường lạnh như băng nhắc nhở cô, anh

hẳn là đã rời đi từ sớm, lại quay đầu nhìn đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường,

thời gian quả thật đã không còn sớm, 10 giờ 45 phút, đã gần trưa rồi.

Vén chăn chuẩn bị xuống giường, đau nhức trên người khiến đáy lòng cô không

khỏi hung hăng mắng Tô Dịch Thừa mấy lần, người đàn ông này quả thật quá đáng

hận! Chẳng lẽ anh không biết miệt mài quá độ rất có hại cho sức khỏe sao!

Cả người vẫn còn run rẩy, hai chân vô lực như là không cẩn thận một cái sẽ

ngã sấp xuống. Vịn tường vào phòng tắm, may mắn bên này có bồn tắm lớn hơn rất

nhiều so với nhà kia, xả nước, liền nằm vào trong, để cả thân thể chìm trong làn

nước ấm, sự khó chịu giữa hai chân được thư giãn. Nhưng mà nhìn dấu hôn chi chít

trên người mình, lại nhớ đến trận hoan ái kịch liệt tối qua, cả người An Nhiên

xấu hổ không thôi.

Ngâm nước nóng đúng là có thể giảm bớt sự khó chịu trên người không ít, khi

từ phòng tắm ra đến phòng khách đã gần mười một giờ rưỡi rồi, nhưng mà may là

cuối tuần, nếu không thì hôm nay cô không những đi làm muộn mà còn quàng khăn đi

làm.

"Ùng ục..." Bụng rất không có hình tượng kêu lên. Từ tối hôm qua đến bây

giờ, hơn nữa tối hôm qua còn trải qua một cuộc vận động kịch liệt như vậy, đúng

là cũng phải đói bụng.

Đi vào bếp, khi vừa định mở tủ lạnh ra xem có đồ gì cho cô nhét vào bụng

không, thì thấy trên tủ lạnh dán một tờ giấy nhỏ màu vàng nhạt, trên đó viết,

"sáng làm sandwich, ở trong tủ lạnh, lấy ra đi nhớ hâm nóng lên rồi ăn." Cuối

cùng, còn vẽ thêm khuôn mặt cười đơn giản mà đáng yêu.

Đưa tay lấy tờ giấy ghi nhớ trên tủ lạnh xuống, khẽ vuốt lên mặt chữ, một lúc

lâu mới cất tờ giấy vào trong túi mình. Còn cẩn thận không cho nó bị gấp.

Lấy ra bánh sandwich từ bên trong tủ lạnh mà Tô Dịch Thừa đã làm, đặt trong

lò vi sóng hâm nóng lên, vừa nhỏ giọng nói: "ban ngày nhìn người rất là áo mũ

chỉnh tề ngay ngắn nghiêm chỉnh, sao vừa đến tối thì như là hóa thân thành sói

vậy, hơn nữa còn là sói đói!"

Vừa nói, vừa xoa xoa cái thắt lưng đau nhức. Đột nhiên nhớ tới những lời Tô

Dịch Thừa nói trên giường tối hôm qua, cái gì mà một tuần nghỉ ngơi một lần, rõ

ràng cô đánh là một tuần một lần mới đúng.

Nghĩ như vậy, An Nhiên cố nén đau xót trên thắt lưng, đi thẳng đến thư

phòng.

Định lấy ra ‘hiệp nghị vợ chồng’ hôm đó đặt trong ngăn kéo từ trong bàn làm

việc của mình. Mở ra nhìn chăm chú, sau đó, bỗng dưng mắt hạnh trợn tròn lên,

nhìn chằm chằm vào bản hiệp nghị trong tay, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, sao

lại như vậy! Căn bản là không đúng a!

Nhìn từng chữ từng chữ, xác nhận nội dung trên hiệp nghị nhưng lúc này cô

nhìn, rồi có cảm giác bị lừa gạt, tức giận gầm nhẹ: "Tô Dịch Thừa, anh gian

thần!"

Trên bản hiệp nghị vợ chồng trong tay kia viết rõ: sinh hoạt vợ chồng, một

tuần nghỉ một lần!

Thế mà trước đây cô không phát hiện, trong hiệp nghị khi không lại lòi ra

thêm một chữ!

Hiện tại nghĩ kỹ lại, anh căn bản đúng như người khác nói, phúc hắc, tiếu ý

tàng đao, mà cô lại quá ngốc, quá ngây thơ. Lẽ ra cô phải biết sớm, người đàn

ông đòi hỏi vô độ hàng đêm như anh, sao có thể thoải mái ký tên vào hiệp nghị

như thế, thì ra anh đã sớm động tay chân vào hiệp nghị, quả thực, quả thực là

quá đáng hận!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 103
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...