Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 41

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

An Nhiên vội nói xin lỗi xong. Ngẩng đầu thấy là đối phương là một mỹ nữ tóc dài

phiêu dật, da dẻ trắng ngần mang theo hơi thở cổ điển.

Mỹ nhân vị va phải mỉm

cười, lắc đầu với An Nhiên, rồi lướt qua An Nhiên trực tiếp đi vào phòng rửa

tay.

An Nhiên cũng không để ý nhiều, rời đi phòng rửa tay, bay thẳng đến quầy

kinh doanh ngày hôm qua.

Khi Tô Dịch Thừa tới đón An Nhiên thì An Nhiên còn

đang căng thẳng vì bữa cơm tối nay, sự căng thẳng và thấp thỏm này đã khiến An

Nhiên quên đi sự lúng túng sau khi hai người trải qua chuyện tối hôm qua.

Hai

người về nhà trước lấy thực phẩm bảo vệ sức khoẻ và khăn lụa mà An Nhiên mua hôm

qua. Trong phòng tắm, An Nhiên trang điểm đơn giản cho mình, rồi sau đó ở gương

soi một lúc lâu.

Tô Dịch Thừa ngồi trong phòng khách đợi một hồi mà không

thấy cô đi ra ngoài, liền mở cửa đi vào, thấy cô đang ngẩn ngơ nhìn về phía

gương, chân mày nhíu chặt.

“Sao vậy?” Tô Dịch Thừa hỏi.

An Nhiên xoay

người, nhìn Tô Dịch Thừa, miệng lầm bầm, “Anh nói em có nên thay đổi lại bộ quần

áo không? Còn có, đầu tóc nhìn qua có phải rất lộn xộn không?” Sớm biết thế thì

trưa nay nên đi làm đầu, nhưng mà đi siêu thị đã ngốn toàn bộ thời gian nghỉ

trưa của cô rồi, còn phải đi làm nữa, nên không có đủ thời gian.

Tô Dịch Thừa

mỉm cười, liền bước lên nắm tay cô, cúi đầu đặt môi mình lên môi cô, trằn trọc,

vào lúc cô không chú ý, cái lưỡi liền thăm dò đi vào, quấn lấy cái lưỡi của cô

cùng nhau nhảy múa, An Nhiên nhất thời phản ứng không kịp, đợi đến khi kịp phản

ứng, vừa muốn đưa tay đẩy anh thì trước đó Tô Dịch Thừa đã buông cô ra.

An

Nhiên che miệng xấu hổ đỏ bừng mặt, không dám nhìn anh, cô thẹn thùng lại khiến

Tô Dịch Thừa cười một tiếng, nắm tay cô, không nói thêm gì nữa, trực tiếp dẫn cô

ra cửa.

Trên xe, An Nhiên vẫn còn có chút căng thẳng, nhưng bởi vì chuyện vừa

rồi nên vẫn không dám nhìn Tô Dịch Thừa nhiều, chỉ đành phải nắm chặt tay, quay

đầu nhìn ngoài cửa sổ. Nhưng chiếc xe đã chạy hơn nửa giờ, cũng không có ý định

dừng lại, An Nhiên không khỏi quay đầu hỏi: “Cha mẹ anh ở rất xa sao?”

Cha mẹ

anh! Tô Dịch Thừa nhướng mi, quay đầu nhìn cô một cái, hỏi: “Vừa nói cái

gì?”

“Lâu như vậy còn chưa đến, cha mẹ anh ở rất xa sao?” An Nhiên không nghi

ngờ gì, hỏi lại.

Tô Dịch Thừa buồn cười nhìn cô, hỏi: “Chỉ là cha mẹ của

anh sao?”

An Nhiên đỏ bừng mặt, lè lè lưỡi, có chút không tự nhiên nói: “Em,

em tạm thời còn chưa thích ứng.”

Tô Dịch Thừa gật đầu, không có trách tội cô,

nhắc nhở: “Nhưng mà về đến nhà, nhớ đừng gọi sai đấy.”

“Ừ.” An Nhiên liên tục

gật đầu, đây là nghĩa vụ mà cô phải ra sức hoàn thành, cô sẽ đóng vai thật

tốt.

Tô Dịch Thừa quay đầu cười cười nhìn cô một cái, nhưng ngay sau đó thì

quay mặt lại vừa nhìn chăm chú tình hình giao thông phía trước, vừa nói: “Ông

nội hồi xưa là tư lệnh quân khu, nhưng mà bây giờ đã nghỉ hưu rồi, cha là chính

ủy quân khu, cho nên bây giờ tất cả họ đều ở đại viện quân khu, cách khu vực

thành thị khá xa, còn khoảng 20 phút nữa mới đến, nếu mệt thì ngả ra nghỉ ngơi,

đến nơi anh gọi em.”

Lời của anh khiến An Nhiên nhất thời khó có thể tiêu

hóa, sững sờ nhìn anh thật lâu, mới lẩm bẩm: “em chưa bao giờ biết nhà anh lại

hiển hách như thế.” Cô hoàn toàn không ngờ tới chồng của mình thế mà là con cháu

mấy đời của nhà quan, có quyền có thế được trọng vọng hiện nay.

Tô Dịch Thừa

mỉm cười, nhìn thấu tâm tư nhỏ bé của cô, trêu đùa nó: “Ban đầu em còn chưa hỏi

rõ ràng liền gả cho anh, hiện tại hối hận cũng không kịp rồi.”

An Nhiên nhìn

anh, không tiếp lời của anh, chỉ hỏi ngược lại: “Tô Dịch Thừa, nhà anh không coi

quan môn đăng hộ đối sao?”

Tô Dịch Thừa nhìn cô, tâm trạng lo lắng trong lòng

cô đều viết rõ trên mặt, anh dừng xe lại ven đường, nhìn cô chăm chú, hỏi: “An

Nhiên, em đang lo lắng cái gì?”

An Nhiên sững sờ nhìn anh, nhưng không nói

chuyện. Mặc dù cô xuất thân bình dân, nhưng cũng biết một chút rằng những gia

tộc giàu sang quyền thế chú trọng nhất là môn đăng hộ đối. Nếu xét về tính môn

đăng hộ đối, thì cô một trăm phần trăm không xứng với Tô Dịch Thừa, nếu như Tô

gia chú trọng điều này, vậy cô nên làm thế nào? Ly hôn sao? An Nhiên không biết,

chẳng qua là trong lòng không khỏi có chút hối hận, hối hận ban đầu kết hôn quá

mức qua loa.

“Mẹ anh là người trọng môn đăng hộ đối sao?” Tô Dịch Thừa

hỏi.

An Nhiên sửng sốt, nhưng ngay sau đó lắc đầu, lúc này mới nhớ tới hôm

trước cô gặp mặt Tần Vân, nhìn vẻ thân thiện của bà, bộ dạng hoàn toàn không

ngần ngại cô có thân phận gì, gia thế ra sao, nên không phải là người xem trọng

môn đăng hộ đối.

“Vậy còn có cái gì phải lo lắng?” Tô Dịch Thừa không khỏi

cảm thấy buồn cười, cô bé này hình như không có suy nghĩ đến chuyện kia. Thật ra

thì, nếu là trước kia, có lẽ mẹ sẽ còn xem trọng môn đăng hộ đối gì đó, nhưng

bây giờ, bà chỉ sợ mình không đợi được chén trà của con dâu, miễn là gia đình

đối phương trong sạch, thì bà vui mừng còn không kịp nữa là.

“Thật không để

ý?” An Nhiên vẫn có chút không yên lòng hỏi, thật ra thì chính cô cũng không hề

gì, chẳng qua là đến lúc cha mẹ hai nhà gặp nhau, nàng không muốn cha mẹ mình bị

người ta xem thường bởi vì cái nguyên nhân này.

Tô Dịch Thừa sủng nịch sờ sờ

đầu cô, xoay người khởi động xe tiếp tục lên đường. Có thật hay không thì phải

để cô tự mình chứng kiến, ông nội và cha mẹ anh cũng không phải là người nông

cạn như vậy, họ chú trọng vào nhân phẩm hơn là dòng dõi gia đình.

Xe chậm rãi

tiến vào một cánh cổng cao lớn, trang trọng, lính gác cổng đeo súng thẳng tắp,

nhìn thẳng về phía trước, bọn họ nhận ra xe của Tô Dịch Thừa, mỗi tháng cũng sẽ

trở lại mấy lần, nhiều lần cũng quen thuộc dần, nên miễn việc kiểm tra và ghi

tên.

An Nhiên có chút hồi hộp nắm chặt góc áo, nhìn các tòa mái nhà trùng

trùng điệp điệp như rừng cây xanh, còn có cánh lính gác cổng đứng thẳng tắp

trước cánh cổng đỏ thắm của mỗi hộ, trong lòng An Nhiên không tự chủ có cảm giác

lo lắng, giống như là khi còn nhỏ làm sai điều gì liền bị thầy cô gọi ra ngoài

phạt đứng.

Tô Dịch Thừa dừng lại trước nhà có cánh cổng bằng gỗ lim, lính gác

cổng vui cười tiến lên mở cửa, nhìn thấy Tô Dịch Thừa liền cởi mở gọi: “Anh A

Thừa.” Thấy An Nhiên xuống bên kia xe, khuôn mặt càng tươi cười cao giọng gọi:

“Chị dâu.”

“Tiểu Trương.” Tô Dịch Thừa cười gật đầu coi như là chào hỏi với

cậu ta.

Ánh mắt anh lính gác cổng tiểu Trương cứ nhìn chằm chằm vào An Nhiên,

nghĩ thầm, bà xã của anh a Thừa thật là xinh đẹp, trong quân khu bộ đội này

thiếu nhất là phụ nữ, cậu ta ở trong đại viện làm lính gác cổng còn đỡ, ít nhất

còn thấy phái nữ, nhớ tới những chiến hữu ở lại trong bộ đội đó mới là khổ, mấy

năm cũng không thấy được một người phụ nữ nào. Nhưng mà trong đại viện nay quay

đi quay lại cũng chỉ có mấy người, hơn nữa đều là phu nhân các thủ trưởng, ai

cũng lớn tuổi, trừ chị Dịch Kiều thường xuyên trở về, nhưng nhìn nhiều cũng chai

mắt rồi, hôm nay chị dâu khác với chị Dịch Kiều, lịch sự, nhã nhặn, thuần khiết,

thật là xinh đẹp.

An Nhiên sửng sốt, bị gọi khiến cho không được tự nhiên,

nhìn anh lính gác cổng cười khan, không biết nên nói gì.

Tô Dịch Thừa nhìn ra

sự lúng túng của An Nhiên, vừa định mở miệng nói gì, thì người còn chưa nhìn

thấy, đã nghe thanh âm của Tần Vân từ bên trong truyền ra.

“Là a Thừa và An

Nhiên đã về sao.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 41
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...