Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 30

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thích hợp, đúng vậy, bọn họ đều cảm thấy lẫn nhau thích hợp cho nên mới nhanh

chóng quyết định kết hôn.

An Nhiên không hỏi thêm nhiều nữa, thật ra thì tình

hình hiện tại của bọn họ đã tốt hơn nhiều so với nguyện vọng ban đầu của cô, chỉ

có điều ngoài ý muốn là thân phận của anh, xem ra cô vô tình trèo cao rồi, cũng

may mẹ anh thoạt nhìn cũng không phải là người chỉ nhìn vào gia cảnh, cô thấy

thật may mắn!

An Nhiên còn muốn mở miệng nói chuyện nghiêm túc với anh về

cuộc sống sau này của hai người một chút, thì không may lúc này điện thoại của

anh vang lên, là trưởng ban nào đó nói chuyện gì mà phê duyệt giấy tờ gì

đó.

An Nhiên từ thư phòng đi ra ngoài, trở lại phòng khách mở hành lý ra bắt

đầu sắp xếp. Mở ra tủ quần áo sát sàn không tính là to kia, thấy quần áo của anh

được sắp xếp chỉnh tề. An Nhiên nhìn các bộ âu phục và áo sơ mi trắng kia, trong

lòng chỉ cảm thấy khó tin, từ nay về sau, trong tủ quần áo sẽ không chỉ có quần

áo của cô, mà một nửa là thuộc về người đàn ông sẽ chung sống với cô sau này,

không phải chỉ có bộ đồ công sở và váy áo sặc sỡ, mà còn có âu phục và áo sơ mi

trắng có chút đơn điệu trầm lắng, cảm giác này thật kỳ diệu. Đương nhiên thay

đổi này thật nhanh chóng nhưng cô tự nói với mình phải cố gắng thích ứng.

An

Nhiên đẩy quần áo của anh sang bên cạnh, sau đó treo mấy bộ công sở và áo váy

mình thường mặc đi làm ở bên cạnh, đồ lót của cô thì để vào một ngăn tủ nhỏ là

vừa vặn, cuối cùng thì để giầy đặt vào trong tủ giày.

Đến khi sắp xếp xong

tất cả, An Nhiên nhìn trên mặt đất còn một túi sách tham khảo và bản vẽ của cô,

nhìn quanh căn phòng, có chút ảo não, có lẽ cô nên tìm Tô Dịch Thừa nói chuyện

một chút, xem có thể đặt một bàn làm việc cho cô trong thư phòng không, như vậy

có thể thuận tiện cho cô thiết kế về sau. Nghĩ thế, An Nhiên mở cửa phòng, đi

thẳng đến thư phòng, đẩy cửa đi vào, thì thấy anh đầu kẹp điện thoại, tay thì

nhanh chóng tìm kiếm giấy tờ, miệng nói gì đó. Thấy thế An Nhiên biết điều đi ra

ngoài, nghĩ đến thân phận và địa vị của anh, bận bịu là điều tất nhiên.

Quay

trở lại căn phòng, An Nhiên nhìn quanh căn phòng này, chăm chú nhìn chiếc giường

đôi một hồi lâu, sau đó khẽ thở dài, xoay người lấy ra bộ đồ ngủ từ trong tủ

quần áo đi vào phòng tắm.

Vì sợ Tô Dịch Thừa về phòng, An Nhiên cũng không

dám tắm lâu, cọ rửa qua loa rồi thay quần áo đi ra ngoài.

Nhưng mà trên đời

luôn có những chuyện ngẫu nhiên như vậy, cô càng không muốn gặp thì lại càng

không tránh khỏi, An Nhiên vừa bước ra khỏi cửa phòng tắm thì Tô Dịch Thừa mở

cửa phòng đi vào. Bốn mắt nhìn nhau, hai người không tránh khỏi sững

người.

Thực ra thì đồ ngủ của An Nhiên rất bảo thủ, không lộ đùi và ngực, nói

là lộ chỉ có lộ chút bả vai, chung quy coi như là bộ đồ ngủ rất truyền

thống.

An Nhiên lấy lại tinh thần, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc đỏ bừng,

bước làm thành hai bước trực tiếp vén chăn trên giường, quấn mình kín như bưng,

đầu giấu vào trong chăn, ấp úng nói: “Tôi ngủ trước.” Sau đó liền nằm đó không

nhúc nhích.

Lúc này Tô Dịch Thừa mới lấy lại tinh thần, anh bất ngờ vì chính

mình vừa mới thất thần trong chốc lát, thật ra thì đồ ngủ của cô không hề gợi

cảm, anh thất thần chỉ vì vẻ trắng mịn sáng sủa của cô sau khi tắm rửa, khoảnh

khắc kia trái tim anh đúng là rung động rồi.

Nhìn lại bộ dạng cô quấn chặt

mình, Tô Dịch Thừa không khỏi bật cười, nói cô hai mươi tám nhưng thỉnh thoảng

lại hành động như đứa trẻ vừa mới mười bảy, chưa thoát khỏi vẻ ngây thơ, đáng

yêu, dễ thương.

Nhìn đồng hồ, đã gần 11h, vừa mới bị phó cục trưởng cục xây

dựng làm phiền gần một tiếng, sau đó phải sửa sang lại tư liệu cần dùng cho hội

nghị ngày mai, không ngờ thời gian đã trôi qua nhanh như vậy. Tháo đồng hồ đeo

tay để trên tủ đầu giường, sau đó xoay người mở tủ quần áo, chuẩn bị lấy đồ ngủ

đi vào tắm, trong nháy mắt mở tủ ra anh lại sững người, quay đầu liếc nhìn An

Nhiên ở trên giường, khóe miệng cong lên đẹp đẽ.

An Nhiên rất muốn ngủ, bởi

vì chỉ cần ngủ thiếp đi thì cũng không cần khó xử rồi, trằn trọc suy nghĩ giúp

cô ngủ, nhưng càng muốn ngủ cô lại càng tỉnh táo, thậm chí cô có thể nghe thấy

tiếng nước chảy trong phòng tắm, thật ra thì tiếng không lớn nhưng cô nghe rất

rõ.

Đột nhiên tiếng nước chảy dừng lại, dường như Tô Dịch Thừa đã tắm xong

rồi, An Nhiên chợt nghiêng người đưa lưng về phía phòng tắm, nhưng vì động tác

quá mạnh, không cẩn thận tay đập mạnh vào góc tủ đầu giường, đau đến cắn răng,

đưa tay vào trong chăn nắm chặt lại, cũng không dám kêu ra tiếng.

Khi Tô Dịch

Thừa trở ra anh đã đổi lại áo ngủ, đứng ở cửa phòng tắm nhìn An Nhiên cong lưng

trên giường, thậm chí vì cô ‘hồi hộp’ mà chăn hơi run rẩy.

Tô Dịch Thừa cảm

thấy không biết làm sao, anh là người đàn ông bình thường, có yêu cầu sinh lý

cũng là bình thường, nhưng anh tự xem mình là quân tử, nếu cô phản đối, thì anh

nhất định sẽ không ép buộc.

Vén chăn lên giường, Tô Dịch Thừa tắt đèn đầu

giường, trong bóng tối, anh dịch người vào gần An Nhiên, thậm chí tay còn chưa

động vào cô, cũng đã cảm thấy thấy thân thể cô cứng đờ, cả người căng

thẳng.

Tô Dịch Thừa đưa tay ôm cô từ phía sau, rõ ràng anh cảm giác được thân

thể cô căng thẳng như khối sắt vậy, vô cùng cứng ngắc. Khẽ thở dài, Tô Dịch thừa

có phần bất đắc dĩ nói bên tai cô: “An Nhiên, em còn hướng sang bên kia nữa sẽ

ngã xuống đấy.”

An Nhiên không nói gì, nhắm chặt mắt, thậm chí cũng không dám

hít thở mạnh, mu bàn tay đau dữ dội, cô đoán là đã bị sưng lên, nhưng bây giờ

cũng không quan tâm có sưng hay không, cô chỉ muốn Tô Dịch Thừa nghĩ là cô đã

ngủ, như vậy, tối nay có thể tránh thoát. Mặc dù cô biết rõ ngày này sớm muộn gì

cũng sẽ đến nhưng mà thật sự cô còn chưa chuẩn bị xong, ít nhất, ít nhất cũng

phải qua mấy ngày nữa, để cô có thể xây dựng đầy đủ tư tưởng.

Thấy cô không

nói gì, Tô Dịch Thừa lại hỏi: “Anh thật sự đáng sợ thế sao?” Tay anh đặt lên tay

cô, nhưng vừa đụng vào, chợt nghe thấy cô hô lên, như là làm đau cô.

Tô Dịch

Thừa cau mày, đột nhiên cảm thấy có gì đó không bình thường, tay nắm tay cô, còn

chưa dùng sức. “á…” đã nghe thấy cô bị đau kêu lên.

Lần này là chắc chắn, Tô

Dịch Thừa buông cô ra, ngồi dậy bật đèn trong phòng lên, nhìn cô bé đang cong

người đưa lưng về phía anh, thì nhíu chặt chân mày. Lạnh lùng nói: “An Nhiên

xoay người lại.”

An Nhiên không động đậy, tiếp tục giả vờ nằm cứng đơ giả

chết.

Thấy thế, Tô Dịch Thừa cũng không mở miệng lần nữa, trực tiếp đưa

tay kéo cô lại, dưới ánh mắt hoảng sợ không yên của An Nhiên, thò tay vào trong

chăn, kéo tay cô ra, nhìn mu bàn tay sưng đỏ thành một khối lớn, chân mày càng

nhíu chặt lại, mặt lạnh hỏi: “Vì sao bị thương?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 30
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...