Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 25

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Những người tới đây đòi giải thích cuối cùng đều do Hoàng Đức Hưng ra mặt dàn

xếp nói trong một tuần nhất định sẽ cho họ một câu trả lời hợp lý, họ mới miễn

cưỡng gật đầu rời đi.

Sau khi tiễn bọn họ đi, Hoàng Đức Hưng gọi tổng phụ

trách công trường Hậu Chính Văn và An Nhiên vào phòng làm việc.

Trong phòng,

An Nhiên và chủ quản thi công công trình Hậu Chính Văn ngồi trước bàn làm việc

của của Hoàng Đức Hưng, bản thiết kế kiến trúc được mở ra ở trên bàn, Hoàng Đức

Hưng với vẻ mặt nghiêm túc ngồi trên ghế xoay lớn màu đen, giọng nói không lộ ra

tâm tình: “Về sự việc ngoài ý muốn trên công trường lần này, người đã ầm ĩ đến

công ty rồi, tôi muốn nghe ý kiến của các bạn.”

Hậu đốc công nhìn An Nhiên

một cái, lại quay đầu nhìn Hoàng Đức Hưng nói: “Việc thi công của tôi hoàn toàn

dựa theo bản thiết kế, nếu không tin, công ty có thể cử người điều tra.” Ý của

ông quá rõ ràng rồi, đang tuyên bố chính bản vẽ có vấn đề, ông chỉ là thi công

theo đồ án mà thôi, trách nhiệm không liên quan đến ông ta.

Hoàng Đức Hưng

nhìn ông ta, rồi quay đầu nhìn An Nhiên, hỏi: “An Nhiên, nhận định của cô thì

sao? là vấn đề của bản thiết kế?”

An Nhiên hơi đau nhức huyệt thái dương, chỉ

nói: “Nhận định của tôi là phải đưa ra lời giải thích thỏa đáng cho gia đình của

người chết.”

“Giải thích?” Hậu đốc công ngồi bên cạnh liếc nhìn cô, cười lạnh

nói: “Trước khi giải thích thì phải làm rõ trách nhiệm, nếu không giải thích ở

đâu ra.”

An Nhiên hít sâu một hơi, cô không muốn ầm ĩ gì với ông ta, cũng

không muốn trốn tránh trách nhiệm, nhưng ông ta cứ nhất định gây sự như vậy,

thái độ một mực cho rằng bản vẽ của cô có vấn đề thật khiến người ta chán ghét,

cô quay đầu nhìn Hậu Chính Văn, nói: “Nếu là trách nhiệm của tôi, tôi nhất định

sẽ không trốn tránh, nên giải thích, nên xin lỗi, nên bồi thường, một mình tôi

sẽ gánh chịu, sẽ không làm liên lụy đến công ty.” Rồi chỉ vào bản thiết kế:

“Nhưng tôi nói rõ cho ông biết, bản thiết kế phần ban công này, tất cả cường độ

lực chịu đựng tôi đã tính toán rất tỉ mỉ, điểm này tôi tin là bằng kinh nghiệm

thi công hai năm của mình, ông còn biết rõ hơn tôi là bản thiết kế này có vấn đề

gì hay không!”

Hậu Chính Văn không nhìn cô, vẫn một mực phủ nhận: “Tôi không

biết, tôi chỉ thi công theo bản thiết kế của cô, về phần có vấn đề gì hay không,

tôi không hiểu.” Bây giờ đã xảy ra vấn đề, nếu không phải vấn đề từ bản thiết kế

thì chính là vấn đề khi ông tiến hành thi công, trách nhiệm nặng như vậy, làm

sao ông chịu gánh!

An Nhiên không nhìn ông ta, quay đầu nói với Hoàng Đức

Hưng: “Tổng giám, tôi đề nghị tiến hành điều tra chuyên trách sự cố lần này, nếu

kết quả thực sự là bản thiết kế của tôi có vấn đề, như vậy cá nhân tôi sẽ gánh

chịu trách nhiệm sự cố này, tuyệt đối không để liên lụy đến công ty cùng những

người khác.” Nói xong, cô đứng dậy xoay người ra khỏi phòng làm việc.

Từ

phòng làm việc của Hoàng Đức Hưng đi ra ngoài, An Nhiên có chút buồn bực đi

thẳng đến phòng vệ sinh, mở van nước trên bồn rửa mặt, táp nước lên mặt, cố gắng

làm mình tỉnh táo lại.

Trong phòng vệ sinh hình như đã sớm có người đang ở

đó, cô nghe thấy tiếng xả nước, sau đó tiếng Tiếu Hiểu vang lên ở phía sau An

Nhiên: “Buồn phiền vì sự cố lần này?” Cùng với tiếng nói, cô đưa ra một chiếc

khăn giấy.

An Nhiên ngẩng đầu, khóa van nước, nhận lấy khăn giấy lau nước

đọng trên mặt mình, nhưng cũng không nói gì.

Tiếu Hiểu cầm son môi hé miệng

về phía gương, vừa nói: “tôi nói, lần này cô cũng thật xui xẻo, ở công ty chúng

ta Hậu đốc công nổi tiếng là người gặp chuyện không may liền trốn tránh trách

nhiệm, đây là lần đầu tiên các người hợp tác sao?” Nói xong, cô cất son môi vào

túi, rồi quay lại gương gẩy mấy sợi tóc lộn xộn, lộ ra dáng vẻ quyến rũ.

An

Nhiên không nói gì, ném thẳng khăn giấy vào sọt rác, xoay người đi ra khỏi phòng

vệ sinh.

Tiếu Hiểu nhìn thân ảnh cô biến mất sau cánh cửa, khóe miệng không

khỏi cười lạnh, hừ lạnh có chút khinh thường: “Ra vẻ thanh cao.”

An Nhiên về

thẳng phòng làm việc, ở chỗ ngồi nhìn chằm chằm vào một đống giấy tờ trên bàn,

nhưng không nhúc nhích.

Gõ gõ gõ…

An Nhiên không phản ứng, vẫn ngồi không

nhúc nhích.

Gõ gõ gõ

Tiếng gõ cửa kia lại vang lên lần nữa, có quy luật

tiết tấu đều đặn.

Lúc này An Nhiên mới lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi,

ngẩng đầu nhìn về phía cửa cất giọng nói: “Vào đi.”

Theo trực giác An Nhiên

cho là Lăng Lâm, nhưng không ngờ lại nhìn thấy Hoàng Đức Hưng.

Nên có phần

mất tự nhiên, cô đứng lên: “Tổng giám?”

Hoàng Đức Hưng giơ tay lên ý bảo cô

ngồi xuống, còn mình thì ngồi ở đối diện cô, mở miệng: “Hậu Chính Văn là người

so đo một chút, cô đừng để bụng.”

An Nhiên lắc đầu, không nói gì.

“Về sự

cố lần này, nhất định công ty sẽ điều tra rõ ràng nguyên nhân và trách nhiệm cụ

thể, đến lúc đó sẽ có giải thích với gia đình người bị hại và cả với cô.” Hoàng

Đức Hưng tiếp tục nói.

An Nhiên sửng sốt, nhìn chăm chú vào ông, hỏi: “Ý của

tổng giám là ngài tin tưởng bản thiết kế của tôi không có vấn đề?”

“Tôi đã

xem bản thiết kế của cô, các tính toán, tỷ lệ đều chính xác, nhưng kết quả và

nhận định trách nhiệm về sự cố thì phải điều tra xong mới biết được, tôi tìm cô

chủ yếu là mong cô đừng vì sự việc này mà chậm trễ công việc, đừng để sự việc

này ảnh hưởng đến công việc khác của cô.” Hoàng Đức Hưng nhìn cô nói.

An

Nhiên gật đầu, hiểu ông ám chỉ đến chuyện đấu thầu tòa nhà chính phủ, “Tôi biết,

tôi sẽ không để mình bị ảnh hưởng, cuối tuần này tôi sẽ giao bản thiết kế cho

ngài.”

Hoàng Đức Hưng hài lòng gật đầu, lại nói: “ừ, nhưng mà đối với bản

thiết kế lần này công ty có ý định hướng đến một cuộc cạnh tranh lành mạnh, tất

cả mấy nhà thiết kế trẻ tuổi các cô đều tham gia, mỗi người sẽ nộp một bản vẽ về

dự án này, điều đó không chỉ giúp bản vẽ của công ty có sức cạnh tranh khi đấu

thầu vừa có thể huy động sự tích cực của mọi người trong công ty, cô thấy thế

nào?”

“Có cạnh tranh là chuyện tốt, tôi không có ý kiến gì.” Khôn sống mống

chết (khôn ngoan thì sống, dại dột đần độn thì chết), An Nhiên hiểu được đạo lý

này, cho nên cô không có ý kiến gì với chuyện cạnh tranh, có so sánh mới biết

hay dở.

“Ừ.” Hoàng Đức Hưng vừa lòng gật đầu, đứng dậy chuẩn bị dời đi, “Vậy

cô tiếp tục làm việc đi, công ty sẽ điều tra về sự cố, cô cứ làm tốt việc của

mình là quan trọng nhất.”

An Nhiên gật đầu đồng ý, “tôi biết rồi.” Cô đứng

dậy đưa ông ra ngoài.

Lúc này Tô Dịch Thừa gọi điện đến nói, nói nửa tiếng

trước khi tan tầm sẽ tới đón cô cùng về, buổi tối bọn họ phải về nhà An Nhiên

cùng ăn cơm, thuận tiện chuyển đồ của An Nhiên đến căn hộ của Tô Dịch

Thừa.

“Không cần, tự tôi lái xe về, xe đã để ở bãi đỗ xe nhiều ngày rồi.” An

Nhiên từ chối nói, thật ra ban đầu khi chọn lấy giấy chứng nhận kết hôn, chẳng

qua là muốn tìm người thích hợp cùng hoàn thành nhiệm vụ kết hôn này, cô cho

rằng giữa bọn họ chẳng qua chỉ nhiều hơn một tờ giấy, còn lại cũng không có

nhiều ảnh hưởng, cô vẫn sống cuộc sống cũ của cô, thế nhưng cô cũng không trốn

tránh trách nhiệm và nghĩa vụ cần thiết, nhưng mà cô thật không muốn làm phiền

người khác, dù người đó là chồng cô.

“Ngày mai rồi lấy, ngày mai anh không

rảnh tới đón em.” Bên kia điện thoại, Tô Dịch Thừa nói như thế.

“Tôi thực sự

không…”

“An Nhiên, em chờ một chút.” An Nhiên còn đang muốn nói gì nhưng bị

Tô Dịch Thừa ngắt lời. Cô nghe thấy anh nói với người bên cạnh gì đó nhưng không

nghe rõ nội dung cụ thể.

Đợi khoản hai phút như thế, mới nghe thấy Tô Dịch

Thừa nói: “Bây giờ anh còn có việc, tan tầm em đứng chờ anh ở cửa công ty, anh

đến đón em, cứ như thế.” Nói xong liền cúp điện thoại, căn bản không đợi An

Nhiên mở miệng trả lời.

An Nhiên nhìn điện thoại đang phát sáng, có phần đành

chịu lắc đầu, người chồng này hình như khác xa so với tưởng tượng của cô, hơn

nữa mọi chuyện hình như hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát của cô, cô không biết

cuộc hôn nhân này thực sự đúng hay sai?

Mặc dù không muốn để Tô Dịch Thừa đến

đón thế này, nhưng vẫn nhớ cuộc điện thoại trước đó, nên sau khi tan việc An

Nhiên vẫn đến cửa công ty đúng giờ, không nhìn thấy chiếc xe rất phong cách kia,

An Nhiên ngửa đầu nghĩ buổi tối cô có nên thẳng thắn nói chuyện với anh một chút

không.

Đang suy nghĩ thì một chiếc xe BMW màu đen dừng lại ven đường, một

người đàn ông tuấn tú từ trên xe bước xuống, nhìn cô, thốt ra: “An Nhiên.”

An

Nhiên đột nhiên hoàn hồn, nhìn Mạc Phi đứng trước mặt mình, sửng sốt và có chút

không kịp phản ứng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 25
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...