Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 38

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trời hửng sáng, ánh nắng ban mai xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, gió sớm theo

khe cửa sổ chưa đóng kĩ len lỏi vào bên trong, làm chiếc rèm cửa màu trắng nhẹ

nhàng lay động.

An Nhiên chậm rãi tỉnh lại, vẻ mặt có chút mờ mịt, nhìn người

đàn ông đang ôm mình ngủ say bên cạnh, rồi sau đó mặt đỏ lên ngượng ngùng, mọi

thứ xảy ra đêm qua như một giấc mộng chân thực mà mất tự nhiên. Sự thật chứng

minh đàn ông có kinh nghiệm có thể làm giảm bớt đau đớn trong đêm đầu tiên của

phụ nữ, tối qua vào khoảnh khắc anh tiến vào dù có xé rách, nhưng không đau đớn

đến ngất đi như Lâm Lệ nói.

An Nhiên nhìn người đàn ông đang ngủ say bên cạnh

không hề chớp mắt, ánh mắt rất suồng sã và lớn mật, đây là lần đầu tiên cô nhìn

anh chăm chú như vậy. Anh nhìn rất đẹp trai, lông mày thô dày, sống mũi cao

thẳng, thậm chí lúc này An Nhiên mới phát hiện thì ra lông mi của anh rất dài

như của một cô gái vậy, đen đậm dài mảnh, nhưng có điểm khác biệt là lông mi anh

dài nhưng không bị cong lên, cho nên không khiến người khác có cảm giác nữ

tính.

An Nhiên nhìn một lát, bất chợt có chút đùa dai, đưa tay ra nhẹ nhàng

đụng vào hàng mi nhỏ dài kia, chỉ thấy mí mắt Tô Dịch Thừa khẽ động, nhưng không

tỉnh lại ngay lập tức, An Nhiên thấy đùa rất vui liền đưa tay đụng đụng, cứ lặp

đi lặp lại như thế, như là không biết chán, thế nên cô không phát hiện ra khóe

miệng người nào đó đã cong lên thành một độ cung rất đẹp.

Vì sợ anh tỉnh lại,

An Nhiên lè lè lưỡi không dám táy máy nữa. Trải qua buổi tối hôm qua, An Nhiên

da mặt mỏng, sợ anh tỉnh lại, hai người bốn mắt nhìn nhau thì sẽ lúng túng cái

kia… Nên nhẹ nhàng muốn rời khỏi cái ôm của anh.

Nhẹ nâng cái tay đang để

trên thắt lưng cô ra, động tác dịu dàng hết sức có thể, đang chống tay muốn ngồi

dậy, nhưng mà giây tiếp theo người đàn ông ở phía sau nhẹ nhàng kéo một cái, lại

ôm cô vào ngực, cằm đặt trên trán cô, “Đi đâu.”

Cái ôm của Tô Dịch Thừa và bề

ngoài của anh có phần không tương xứng, khác với bề ngoài nhã nhặn, ôn hòa, cái

ôm của anh có tham vọng chiếm giữ rất mạnh, một tay ôm cô, một tay đặt ở thắt

lưng phía trên mông cô, bàn tay to ma sát cái mông vểnh ra của cô, chân tay lại

càng ép vào cô như là muốn đem cô hòa tan vào trong thân thể vậy.

Sự gắn bó

da thịt thân mật thế này khiến mặt An Nhiên thoáng chốc đỏ bừng, “Trời, trời đã

sáng.” An Nhiên cố nói.

“Ừ.” Tô Dịch Thừa nhẹ giọng đáp, bàn tay từng chút

từng chút vỗ nhẹ sống lưng nhẵn mịn của cô: “Còn sớm, ngủ thêm một lát.”

An

Nhiên làm sao còn ngủ được, xấu hổ, e thẹn, ngay cả chính mình cũng không rõ tâm

tình mình lúc này là thế nào. Ngửa đầu nhìn chỉ thấy anh vẫn nhắm hai mắt, đoán

chừng anh căn bản là chỉ có ba phần tỉnh: “Em, em đi làm bữa sáng.”

Nghe vậy,

Tô Dịch Thừa chợt mở mắt ra, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của cô, mặt An Nhiên bỗng

chốc đỏ bừng, cúi đầu không dám nhìn anh, tất cả mọi chuyện xảy ra tối qua còn

hiện rõ mồn một trước mắt, những cảnh xấu hổ kia khiến cô cảm thấy lúng

túng.

Khóe miệng Tô Dịch Thừa nở nụ cười, anh thấy bộ dáng mặt đỏ bừng của cô

hết sức đáng yêu, cúi đầu hôn lên trán cô, cười hỏi: “Đói bụng?”

Thật ra thì

làm gì có khẩu vị mà quan tâm là có đói hay không, An Nhiên chẳng qua chỉ thầm

nghĩ nhanh chóng đứng lên, rời khỏi căn phòng này, rời khỏi người đàn ông này.

Vội vàng gật đầu, nói: “ừ, để em dậy, thật đói bụng.”

“Ừ.” Tô Dịch Thừa thuận

miệng đáp lại, bàn tay đỡ thắt lưng cô, kéo cô gần hơn vào ngực mình, không để

sót một kẽ hở nào. Sau đó thanh âm ám ách vang lên bên tai cô, anh nói: “Ừ, anh

cũng đói bụng.”

Thân thể An Nhiên bỗng dưng căng thẳng, cứng ngắc không dám

nhúc nhích, rõ ràng cô cảm nhận được cái cứng rắn đặt giữa hai chân mình là cái

gì, theo bản năng trong lòng dâng lên một loại dự cảm xấu. Trên miệng, nở nụ

cười miễn cưỡng, “Em em em, em dậy nấu cho anh.”

Tô Dịch Thừa cười cong cong

lông mày, nơi đó có sự mê hoặc khi vừa tỉnh lại, nhìn chăm chú vào An Nhiên,

dưới chăn, cơ thể nghiêng nghiêng về phía cô, thân thể được anh ôm rõ ràng cảm

giác được sự hưng phấn sáng sớm của anh. Xấu xa cong môi, anh cười nói: “Không

cần, đã có sẵn rồi.”

“Ách….ở, ở đâu.” An Nhiên giả vờ hồ đồ, cười khan, thân

thể không ngừng lùi ra phía sau.

Tô Dịch Thừa cười, tay giam giữ cô không có

buông lỏng, chỉ cười nói: “em!”

An Nhiên có chút hoang mang, vội vàng nói:

“Tô Tô Tô Dịch Thừa, đã sáng rồi, chúng ta ô—”

An Nhiên không có cơ hội mở

miệng nữa, Tô Dịch thừa xoay người đè lên cô, bắt đầu hưởng thụ ‘bữa sáng’ xinh

đẹp.

Vào thời điểm An Nhiên tỉnh lại lần nữa thì bên ngoài trời đã sáng

choang, hôm nay thời tiết rất tốt, ánh nắng tươi sáng chiếu vào làm căn phòng

sáng trưng, Tô Dịch Thừa đã không ở bên cạnh từ lâu. An Nhiên nửa chống người

muốn dậy, lúc này mới phát hiện cả người đau nhức như là bị cái gì đó đè lên,

toàn thân không có sức lực. Dưới đáy lòng lại cực lực mắng chửi Lâm Lệ một lần,

nhưng mà lần này Tô Dịch Thừa cũng không thoát khỏi liên quan.

Đưa tay lấy

cái điện thoại di động đặt trên tủ đầu giường, 9h 50p. Nhìn một cái, rồi mệt mỏi

đặt di động xuống, nhắm hai mắt lại, nằm đợi cơ thể trở lại bình thường, nhưng

sau khi vừa nhắm mắt lại một giây, An Nhiên bất thình lình mở to mắt ra, cũng

không quan tâm đến thân thể đau nhức mà ngồi bật dậy, một lần nữa lấy điện thoại

ra xem, “9h 50 rồi!” Trời, buổi sáng cô còn có cuộc họp đấy.

Cô thật không có

thời gian quan tâm cái gì khác nữa, vội vàng xuống giường, gấp chăn, mở tủ lấy

quần áo rồi vọt vào phòng tắm, vội vả tẩy rửa rồi đeo trang sức trang nhã, khi

cuống cuồng chuẩn bị đi làm đột nhiên liếc thấy dấu hôn trên cổ mình, cô rất

sửng sốt, sau đó xoát một cái đỏ bừng mặt lên, cô lấy phấn che khuyết điểm bôi

mạnh lên cổ, trong lòng thầm mắng chửi Tô Dịch Thừa.

Nhưng bôi phấn mãi cũng

không che hết được dấu hôn còn sót lại sau khi hoan ái, cuối cùng An Nhiên đành

phải lấy cái khăn lụa vốn định mua làm quà cho Tô Dịch Kiều quấn quanh cổ, cũng

may hiện tại thời tiết khá lạnh, nên buộc khăn lụa cũng không quá đột

ngột.

Chỉnh trang mình xong, An Nhiên cầm túi xách vội vã đi thẳng ra cửa,

thế nên không nhìn thấy bánh mỳ sandwich và tờ giấy nhắn lại trên bàn ăn trong

phòng bếp.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 38
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...