Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 24

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ăn sáng xong, Tô Dịch Thừa trực tiếp lái xe đưa An Nhiên về nhà, hai người cùng

nhau về, và Cố Hằng Văn ra mở cửa, nhìn thấy hai người, khóe mắt tràn đầy ý

cười, vội vàng nghiêng người để bọn họ đi vào, Lâm Tiểu Phân đang chuẩn bị bữa

sáng, nấu cháo và hấp bánh bao trong phòng bếp, thấy họ về, vội vàng ló đầu ra

bảo họ chờ một lát, mấy phút nữa bánh bao mới chín.

An Nhiên nói đã ăn ở chỗ

Tô Dịch Thừa rồi, để mẹ không cần gấp rút, sau đó xoay người vào phòng mình, đi

thay quần áo, buổi sáng hôm nay dự tính phải tổ chức hội nghị về sự cố trên công

trường ngày hôm qua, cô cũng muốn nhanh chóng biết nguyên nhân.

Đến khi An

Nhiên trở ra, đã thấy Tô Dịch Thừa và cha mẹ Cố gia đang ngồi quanh bàn ăn vừa

cười vừa ăn cháo, cắn bánh bao, thấy cô đi ra ngoài, anh ngoảnh người cười nói

với cô: “An Nhiên, đến đây ăn thêm chút nữa, mẹ làm bánh bao ngon hơn nhiều so

với bánh bao vừa mua.”

“Đúng vậy a, An Nhiên, đến đây cùng ăn một chút.” Lâm

Tiểu Phân cũng nói.

An Nhiên nhìn đồng hồ, lắc đầu, nói: “Không được, mọi

người ăn đi, con phải đi công ty luôn.” Nói xong liền cầm túi trên ghế sô pha

chuẩn bị ra ngoài.

Thấy thế, Tô Dịch Thừa cũng để bát đũa trong tay xuống,

đứng dậy cười nói với cha mẹ Cố gia: “Con đưa An Nhiên đi trước, nếu không mẹ cứ

để lại bánh bao cho con đi, buổi tối con đến ăn nữa.”

Nghe những lời này

khiến Lâm Tiểu Phân vui mừng, vội nói: “Nếu Dịch Thừa thích ăn, sau này ngày nào

mẹ cũng làm cho con.” Trong lòng bà cảm thấy người con rể này không tệ, đối xử

tốt với An Nhiên, lại biết nói chuyện, càng nhìn càng thích.

Hai ông bà tiễn

bọn họ rời đi, nhìn bọn họ vào thang máy mới đóng cửa lại.

“Tôi thấy Tô Dịch

Thừa này thật không tệ.” Lâm Tiểu Phân nhìn chồng nói.

Cố Hằng Văn ôm bả vai

vợ đi vào trong, ông không nói gì, nhưng khóe miệng nở nụ cười, hiển nhiên là

đồng ý câu nói của vợ.

Ngồi trong xe, lần này An Nhiên nghiêm túc đánh giá

chiếc xe này, thật ra thì cũng chẳng đánh giá cái gì, An Nhiên thẳng tắp nhìn

chằm chằm vào ký hiệu trên tay lái, hơi há hốc mồm, không phải là lần đầu tiên

ngồi nhưng là lần đầu tiên cô nhìn chăm chút dấu hiệu trên đó, cô cũng không

biết nhiều hãng xe, trừ những hãng xe nổi tiếng như BMW và Audi, cô còn biết

Porsche và Bingley mà lúc này cô mới ý thức được, chính mình đang ngồi trên

Porsche!

Tô Dịch Thừa quay đầu nhìn cô, thấy cô ngây ngốc nhìn chằm chằm tay

lái, có chút khó hiểu hỏi: “sao thế?”

“Lâm Lệ nói không sai.” An Nhiên chậm

rãi mở miệng.

Tô Dịch Thừa cười, hỏi: “Cô ấy nói gì?” Lại nghe cô nhắc đến

cái tên này, anh bắt đầu có chút hiếu kỳ người này là người như thế nào!

“Nó

nói tôi kề cận người giàu có rồi.” An Nhiên nói thật, nghĩ thầm, Lâm Lệ thật sự

là nhất ngữ thành chân. (một câu nói trở thành sự thật)

Tô Dịch Thừa không

khỏi ngẩn người, ngay sau đó cười nói: “Em là nói xe của anh sao?”

An Nhiên

nhìn anh, không đáp chỉ hỏi ngược lại: “Tại sao anh đồng ý kết hôn với tôi?” Với

điều kiện của anh, hẳn chỉ cần anh muốn, nhất định là muốn bao nhiêu đàn bà là

có bấy nhiêu mới đúng! Nhưng lại đồng ý kết hôn với cô như vậy, thật sự là không

thể tưởng tượng nổi rồi, bây giờ nghĩ lại chính mình cũng thấy có chút khó

tin.

“Vậy em thì sao lại quyết định kết hôn với anh?” Tô Dịch Thừa cũng không

đáp mà hỏi ngược lại cô.

An Nhiên suy tư, nhìn anh hồi lâu, nói: “thích hợp!”

Ban đầu chỉ cảm thấy điều kiện của anh không tệ, tìm anh làm chồng thích hợp cực

kỳ, chỉ là không ngờ cô nhận sai người, bày ra cuộc hiểu lầm dở hơi.

“Anh

giống em.” Tô Dịch Thừa cười, đánh tay lái, xe vững vàng dừng lại trước cổng

công ty An Nhiên.

Ngồi trên xe, An Nhiên nhìn chăm chú vào mắt anh hồi lâu,

cuối cùng nói câu cảm ơn rồi xuống xe.

Tô Dịch Thừa vốn cũng định xuống xe,

đúng lúc này thì điện thoại để trong túi áo vang lên, là điện thoại của thư ký

Trịnh, đoán là anh từ S thị đã trở về, có việc muốn báo cáo với anh.

An Nhiên

xuống xe, liếc nhìn Tô Dịch Thừa trên xe, rồi gật đầu, xoay người đi vào tòa

nhà.

Xách cặp giấy tờ đứng chờ trước thang máy, trong đầu nghĩ đến cái câu

trước khi xuống xe kia ‘ anh giống em.”

“Hắc, An Nhiên.”

Bất thình lình có

người vỗ vỗ bả vai, cô đột nhiên hoàn hồn, thấy Tiếu Hiểu cùng phòng làm việc đã

đứng sau lưng cô không biết từ khi nào.

“Nghĩ gì thế, gọi chị hồi lâu cũng

không phản ứng gì.” Tiếu Hiểu hỏi, vừa nói vừa không ngừng đưa tay ra vén vén

lọn tóc lòa xòa. Rõ ràng là kém cô hai tuổi, nhưng thấy thế nào cũng có ý vị phụ

nữ hơn cô.

“Không có gì.” An Nhiên cười cười, lắc đầu. Đừng nói Tiếu Hiểu nhỏ

tuổi hơn cô, tính đúng ra Tiếu Hiểu và cô gia nhập công ty cùng lúc, cô ấy vốn

không phải là kiến trúc sư chuyên ngành, nhưng từ khi còn chưa tốt nghiệp đại

học, đã bắt đầu đến làm việc lặt vặt ở công ty, rồi từng bước một tiến lên địa

vị kiến trúc sư ngày hôm nay, cô ấy đã phải trả giá nhiều hơn người khác, ít

nhất theo An Nhiên biết, trừ tổng giám đốc ra, thì cô ấy vĩnh viễn là người đi

làm muộn nhất.

Tiếu Hiểu quay đầu nhìn bên ngoài một chút, chỉ thấy một cỗ xe

Porche đẹp mắt đang quay đầu xe, sau đó dứt khoát rời đi. Xoay người lại mập mờ

chớp mắt với An Nhiên vài cái, hỏi: “Vừa rồi có ông chủ lớn đưa chị đến đây

hả?”

An Nhiên ngẩn người, sau đó mới phản ứng được cô ấy đang nói đến Tô Dịch

Thừa, nghĩ đến lúc xuống xe bị cô ấy nhìn thấy. Nên mặt đỏ hồng, liếc nhìn phía

cửa, phủ nhận: “Cô nói linh tinh gì đó a!”

“Đinh—“

Lúc này thang máy mở

ra, hai người sóng vai đi vào, bởi vì để kịp quét thẻ, nên có nhiều người ở

trong thang máy.

Tiếu Hiểu chưa từ bỏ ý định, tiếp đến bên tai An Nhiên hỏi:

“ôi chao, bạn trai hả, hắn có gia đình chưa?”

“Không phải như cô nghĩ.” An

Nhiên tức giận nhìn cô, cô cho rằng chuyện kết hôn là chuyện hai người, bạn bè

thân thích mình biết là được rồi, cô không định chuẩn bị hôn lễ nên không muốn

rêu rao cho những người không có giao tình gì.

Không hỏi ra kết quả gì, Tiếu

Hiểu có phần không vui, vô vị, bĩu môi, nói: “Hẹp hòi như vậy làm gì, sợ em đoạt

của chị hả!”

An Nhiên cũng không giải thích nhiều, im lặng chờ thang máy

lên.

Cùng Tiếu Hiểu vào công ty, An Nhiên rõ ràng có cảm giác không khí có

chút không bình thường, hỏi mấy sinh viên làm công ở tiền sảnh mới biết người

nhà của người hôm qua bị đè chết đến công ty ầm ĩ, có mấy người đàn ông thô lỗ

hiện tại đang chờ trong phòng họp, nói muốn công ty cho một lời giải

thích.

Trái tim An Nhiên chùng xuống, cầm túi đi vào trong công ty. Lúc mới

vào, đột nhiên một người đàn ông từ trong phòng họp lao ra, chỉ vào An Nhiên kêu

to: “Chính là cô ta, chính là người đàn bà này, đốc công nói cô ta chính là kiến

trúc sư của tòa nhà, chính là cô ta thiết kế tòa nhà không đúng tiêu chuẩn mới

đè chết người!” Vừa nói vừa xông về phía An Nhiên, sau đó, hai người đàn ông cao

lớn trong phòng họp kia nghe thấy thế cũng chạy ra, nổi giận đùng đùng chạy về

phía An Nhiên, các nam đồng nghiệp có mặt thấy tình huống không ổn vội bước lên

ngăn cản bọn họ.

“Các anh có chuyện gì thì từ từ nói chuyện, có gì từ từ nói,

nguyên nhân sự việc còn chưa được điều tra rõ ràng, còn chưa biết trách nhiệm

của ai, chưa chắc là bản thiết kế của kiến trúc sư Cố có vấn đề.” Một nam đồng

nghiệp giải thích với bọn họ.

“Không phải cô ta! Không phải trách nhiệm của

cô ta thì cũng là của công ty các người, hiện tại anh em chúng tôi đã chết,

trong nhà còn có già có trẻ, hôm nay dù như thế nào, các người cũng phải cho

chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 24
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...