Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 45

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cũng là đến hôm nay An Nhiên mới biết được thì ra là Tô Dịch Thừa có thói quen

dậy sớm luyện tập, thói quen này hoàn toàn do tiếp nhận sự giáo dục quân sự hóa

từ nhỏ, vì sinh ra trong một gia đình quân nhân như vậy, nên từ khi còn bé, Tô

Dịch Thừa đã theo ông nội và cha cùng đi thể dục buổi sáng, làm huấn luyện, thế

cho nên qua nhiều năm như vậy, sớm đã không cần cha bắt buộc như ban đầu mà đã

dưỡng thành thói quen, vẫn một mực giữ gìn đến bây giờ.

Ăn cơm sáng xong, bởi

vì hôm nay là ngày làm việc, Tô Dịch Thừa chở An Nhiên về thành phố.

Trên xe,

An Nhiên cứ có cảm giác, cảm thấy buổi sáng, lúc ăn cơm vừa rồi, ánh mắt mọi

người nhìn cô có chút kỳ lạ, buồn cười rồi lại không cười lên tiếng.

Tô Dịch

Thừa liếc nhìn người ngồi bên tay lái phụ đang cau mày suy tư gì đó, rồi lại

nhìn ấn ký được mình lưu lại khi hoan ái tối hôm qua trên cái cổ trắng như tuyết

của cô, nụ cười trên khóe miệng càng đậm.

Dường như cảm nhận thấy được ánh

mắt của anh, An Nhiên xoay người, nhìn nụ cười trên khóe miệng anh, không khỏi

nghi hoặc, hỏi: “Anh cười cái gì?” Vừa nói vừa đưa tay sờ sờ mặt mình, cũng

không có dính thứ gì a.

Tô Dịch Thừa chẳng qua là cười, quay đầu nhìn chăm

chú tình hình giao thông phía trước, chỉ nói: “Buồn ngủ thì ngủ tiếp chút đi,

đến nơi anh gọi em.”

Nghe vậy, An Nhiên quả thật còn có chút buồn ngủ, tối

hôm qua bị anh dày vò một đêm quả thật không ngủ được bao lâu. Lại nghĩ còn thêm

gần một tiếng đường đi nữa, cho dù thức mà không nói tiếng nào thì hai người

cũng quá lúng túng là lạ, chi bằng ngủ đi thì không cần lo lắng lúng túng hay

không lúng túng nữa.

Nghĩ như vậy, An Nhiên dựa vào lưng ghế, chậm rãi nhắm

hai mắt lại.

Xe từ từ dừng lại trước cổng công ty An Nhiên, nhìn người đang

chợp mắt bên cạnh, trong lòng anh có loại cảm giác thỏa mãn không nói nên

lời.

Xem đồng hồ đeo tay một chút, 8 giờ 50 anh biết nếu không đánh thức cô,

cô sẽ đến muộn. Nhìn bộ dạng ngủ say của cô, Tô Dịch Thừa đột nhiên có chút hối

hận, có lẽ là anh yêu cầu quá độ, liền hai đêm, quản thật là làm cô mệt mỏi quá

rồi. Nhưng nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực mà bắt anh không loạn tâm chí thì

hình như hơi hà khắc rồi. Anh không cho mình là quân tử, có thể ngồi mà vẫn

không loạn, nhưng tin chắc năng lực tự hạn chế của bản thân, ít nhất sẽ không bị

dục vọng khống chế, nhưng mà mỗi lần ôm lấy cô, cái loại khát vọng trong cơ thể

kia lại bức thiết như thế, phảng phất như thời thiếu niên ngày xưa, tràn đầy

nhiệt tình, ngang ngược.

Nghĩ đến đây, Tô Dịch Thừa không khỏi bật cười lên

tiếng.

Tiếng cười của anh làm An Nhiên đang ngủ say thức tỉnh, mơ mơ màng

màng mở mắt ra, nhìn cảnh kiến trúc quen thuộc bên ngoài, thanh nhã ngáp một

cái, hỏi: “đến rồi a?”

Tô Dịch Thừa cười gật đầu, nhìn vẻ mơ mở màng màng vừa

mới tỉnh ngủ của cô thật dễ thương.

An Nhiên lắc lắc đầu, xoa xoa đôi mắt còn

hơi mệt mỏi: “em đi trước.” Nói xong, đưa tay mở cửa chuẩn bị xuống xe.

“An

Nhiên.”

Khi tay cô cầm cái nắm cửa chuẩn bị mở cửa xuống xe, phía sau Tô Dịch

Thừa đột nhiên lên tiếng gọi lại, đợi An Nhiên có chút khó hiểu ngoảnh đầu lại,

vừa mới xoay người, thấy anh nghiêng người đến đây, đặt môi chính xác lên môi

cô, một nụ hôn nóng bỏng làm người ta hít thở không thông theo đến, tốc độ cực

nhanh, nụ hôn nóng bỏng không được báo trước khiến cho An Nhiên không có cơ hội

chuẩn bị.

Cũng không biết qua bao lâu, vào lúc An Nhiên bị hôn đến có chút

khó thở thì Tô Dịch Thừa rốt cục thả cô ra, ôm lấy cô nhẹ nhàng vuốt theo sống

lưng cô.

An Nhiên ở trong ngực anh thở hổn hển, nhưng cũng vô cùng tham lam

hưởng thụ sự bình yên và an tâm khi ở trong lòng anh.

“An Nhiên.” Tô Dịch

Thừa ôm cô, một tay ôm cô, một tay xoa xoa nàng cái cổ trắng như tuyết

kia.

“Ừ.” An Nhiên lên tiếng, cổ bị anh xoa xoa thậm chí có chút ngứa, không

nhịn được cười ra tiếng, “Ha hả, thật là nhột.”

Tô Dịch Thừa cũng cười, nhưng

không buông cô ra ngay mà nói: “cái khăn lụa hôm qua đâu?”

“Ách, ở trong túi

xách.” An Nhiên sửng sốt, mặc dù không biết anh hỏi cái này để làm gì, nhưng mà

vẫn trả lời theo sự thực.

Tô Dịch Thừa buông cô ra, lấy cái túi ở một bên

kia, mở túi, lấy cái khăn lụa ngày hôm qua từ bên trong ra, sau đó đặt ở trên

đùi gấp gấp, lại nghiêng người quấn quanh cái cổ tuyết trắng của cô, thắt lại

thành hình cái nơ con bướm không tính là đẹp, sau đó nhìn một lúc lâu, gật đầu,

thấp giọng nói: “như vậy sẽ không nhìn thấy nữa rồi.”

An Nhiên sửng sốt,

nhưng ngay sau đó kịp phản ứng lại ý tứ trong câu nói của anh, không khỏi trợn

tròn mắt, “anh anh anh là nói trên cổ em có dấu hôn?”

Tô Dịch Thừa nhìn cô,

không nói chuyện, chẳng qua chỉ cười.

“Trời ơi, sao anh không nói sớm a.” An

Nhiên mặt đỏ rực, giờ này cô mới hiểu được ánh mắt mập mờ sáng nay của mẹ chồng,

sợ là tất cả đều nhìn thấy, nghĩ tới đây, cô không khỏi có chút oán giận anh

nói: “Đều tại anh, để mọi người nhìn thấy rồi.”

“Không sao, đều là người một

nhà, bọn họ sẽ không cười em.” Tô Dịch Thừa cười nói.

“Đã cười.” An Nhiên tức

giận nói thầm, từ kính trang điểm từ trong túi xách ra, đưa tay muốn cởi khăn

lụa ra xem thế nào.

Tô Dịch Thừa kéo tay cô, giơ tay lên xem đồng hồ, nói:

“đừng nhìn nữa, 8h 58 phút rồi, lên đi, nếu không sẽ đến muộn.”

“A.” An Nhiên

thét chói tai, “sao anh không nói sớm.” Nói xong, vội vàng cầm túi mở cửa chạy

lên.

Trên xe, Tô Dịch Thừa nhìn bóng lưng của cô một lúc lâu không khỏi buồn

cười lắc đầu, anh hình như đã trở nên xấu xa, lại thích ngắm bộ dạng phát điên

của cô.

Ngay lúc Tô Dịch Thừa đang khởi động xe chuẩn bị rời đi, điện thoại

đặt ở trong túi áo vang lên, là Diệp Tử Ôn gọi điện thoại đến, tên kia tuần

trước bay đi Châu Âu nghỉ ngơi, hiện tại gọi điện đến, xem ra đã trở

lại.

“Alô.”

“A Thừa, buổi tối đến nhà cậu uống rượu đi.” Bên kia điện

thoại Diệp Tử Ôn vừa mở đầu đã nói.

“Không được.” Tô Dịch Thừa quyết đoán cự

tuyệt, hiện tại khác với quá khứ, buổi tối An Nhiên sẽ ở nhà.

“Ách.” Bên kia

điện thoại Diệp Tử Ôn sửng sốt, có chút phản ứng không kịp, bởi vì thân phận của

cậu ta, cũng không tiện đi quán ăn đêm hoặc quầy rượu, cho nên đi nhà cậu ta

uống rượu cũng là chuyện rất bình thường, “Tại sao?”

“Không tiện.” Tô Dịch

Thừa nói lời ít mà ý nhiều.

“Có biến?” Diệp Tử Ôn nghe được chút manh mối từ

trong lời của anh.

“Ừ.” Tô Dịch Thừa đáp, cũng không phủ nhận.

“Ha ha,

thật hay giả, mang ra cho các anh em xem.” Diệp Tử Ôn cười lớn nói, kể từ sau

chuyện của Lăng Nhiễm, những năm gần đây chưa từng nghe cậu ta nói chuyện tình

cảm, nếu không phải đã biết cậu ta từ nhỏ, dường như cùng lớn lên với nhau, thì

anh cũng không khỏi hoài nghi giới tính của cậu ta bị thay đổi vì chịu đả kích

từ sự việc đó.

“Hôm nào đi, mình phải hỏi cô ấy trước.” Tô Dịch Thừa cười

nói.

“A Thừa, cậu càng như vậy mình càng tò mò đó là người phụ nữ như thế

nào.” Khơi ra hứng thú của người khác thật là một chuyện vô đạo đức.

“Ha hả.”

Tô Dịch Thừa chẳng qua là cười, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói: “Đúng rồi, Tử

Ôn, căn hộ của mình ở Cảnh Viên kia, hôm nào cậu giúp mình sửa sang lại đi, càng

nhanh càng tốt.” Hiện tại căn hộ này quá nhỏ rồi, với tính chất công việc của An

Nhiên thì cần giúp cô chuẩn bị một phòng làm việc riêng mới được.

“A Thừa,

mình đi châu Âu thật chỉ có nửa tháng sao?” Diệp Tử Ôn không khỏi hoài nghi mình

có phải rời đi quá lâu rồi không, làm sao có một số việc lại thay đổi nhanh như

vậy!

“Ha hả, được rồi, hôm nào rồi nói sau, hiện tại mình phải chạy đến thị

ủy, buổi sáng còn có hội nghị.” Nói xong, Tô Dịch Thừa cúp điện thoại, khởi động

xe chuẩn bị rời đi.

“Cốc cốc.”

Cửa sổ xe đột nhiên bị người gõ vang, anh

quay đầu, thấy một người đàn ông trung niên béo mập đang đứng ở bên ngoài. Nếu

như anh nhớ không lầm thì người đàn ông này là tổng giám đốc thiết kế của ‘Kiến

trúc Chân Thành’, cấp trên trực tiếp của An Nhiên, Hoàng Đức Hưng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 45
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...