Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 23

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Tô Dịch Thừa, sao anh lại ở đây!”

An Nhiên nhìn chằm chằm anh, tất cả ý thức

đều trở về, tất cả ký ức tối hôm qua đều như mới, mặt ửng đỏ, kéo chăn nắm trước

ngực, cô nhớ rõ là tối hôm qua anh bảo anh ngủ ở thư phòng, làm sao bây giờ lại

ở đây!

“Đây là phòng của anh, anh không ở đây thì ở đâu?” Tô Dịch Thừa có

chút vô tội hỏi ngược lại.

“Anh … rõ ràng anh nói anh đi thư phòng!” An Nhiên

phân trần, nếu không phải anh chủ động nói đi thư phòng, cô sẽ không an tâm ngủ

ở đây như vậy.

Tô Dịch Thừa gật đầu, cũng không phủ nhận nói: “ừ, đúng là anh

nói muốn đi thư phòng.”

“Vậy, vậy sao nửa đêm anh lại trở lại.” An Nhiên oán

hận nhìn anh, vốn tưởng anh là chính nhân quân tử, sao lại có thủ đoạn tiểu nhân

như vậy!

“Anh đi thư phòng là vì phải xử lý chút ít công việc, cũng không nói

là muốn ngủ ở thư phòng.” Tô Dịch Thừa nói đúng sự thật, anh tự nhận là không

nói dối nửa câu.

“Anh…” An Nhiên bực bội, sững sờ nhìn chằm chằm anh không

nói ra được nửa chữ.

Tô Dịch Thừa cười lắc đầu, vén chăn bên kia lên, xuống

giường, nói: “Em thay quần áo trước đi, anh đi mở cửa.” Nói xong liền mở cửa đi

thẳng ra ngoài.

An Nhiên ảo não trợn mắt nhìn cửa phòng một lúc lâu, rồi mới

vội vàng lấy quần áo ngày hôm qua của mình đi thay.

Tô Dịch Thừa vừa mới mở

cửa ra, thì thấy Tần Vân cười mị mị đi vào, rồi quan sát con trai từ trên xuống

dưới một phen, sau đó rướn cổ lên nhìn vào phòng ngủ một chút giống như đang tìm

cái gì.

“Mẹ, sáng sớm tới đây để tìm cái gì?” Tô Dịch Thừa khoanh hai tay

trước ngực, buồn cười nhìn mẹ, anh biết mẹ nóng lòng nhưng không nghĩ tới bà sốt

ruột đến mức này, sáng sớm đã tới nhà anh, bây giờ mới 7 giờ, phải biết rằng lái

xe từ đại viện quân khu đến đây ít nhất phải mất một tiếng, bà dậy thật sớm

a!

Tần Vân cười cười quay đầu lại, đến bên cạnh con trai, nhỏ giọng hỏi: “A

Thừa, mẹ có phải đến sớm không a?”

“Mẹ nói xem có phải không? Hôm nay mẹ theo

cha con luyện tập a, dậy sớm như thế.” Tô Dịch Thừa hỏi.

“Thôi đi, hôm nay mẹ

còn dậy sớm hơn cha con.” Tần Vân có chút đắc ý nói, rồi quay đầu lại nhìn cửa

phòng vẫn đóng chặt kia, hỏi: “Cô gái kia còn chưa dậy?”

Tô Dịch Thừa nhìn mẹ

một cái, lắc đầu cười có chút bất đắc dĩ, đi về phía phòng bếp, nhưng không trả

lời vấn đề của bà mà hỏi: “uống nước hoa quả hay nước lọc?”

“Uống nước hoa

quả cái gì, mẹ mua bữa ăn sáng ở cổng tiểu khu của các con, bây giờ sữa đậu nành

và bánh bao vừa mới ra lò, con đi gọi người ta ra ngoài ăn điểm tâm, nếu không

sẽ nguội.” Nói xong, Tần Vân trực tiếp vào phòng bếp, lấy bát ra đựng.

“Mẹ,

mẹ như vây sẽ hù dọa người ta.” Thế này cũng quá đột ngột rồi, cô bé kia còn

chưa chuẩn bị chút nào.

Tần Vân tức giận lườm con trai một cái, nói: “Làm sao

mà hù dọa, mẹ con cũng không phải là bà mẹ chồng hung ác gì, không thể không

gặp.”

Đang nói chuyện, thì cửa phòng đột nhiên mở ra, An Nhiên đã thay đổi

quần áo từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Tần Vân đứng trong phòng bếp, thoáng

chốc khuôn mặt đỏ bừng, ngại ngùng gật đầu với bà.

Thấy cô đi ra, Tần Vân

cũng rất vui mừng, lấy bữa sáng trong tay nhét thẳng vào tay Tô Dịch Thừa, vội

vàng từ phòng bếp đi ra ngoài, cười cười nhìn An Nhiên, bà bước lên, một tay cầm

tay An Nhiên, chăm chú quan sát từ trên xuống dưới, trong miệng không nhịn được

nói: “Thật xinh đẹp, dáng dấp này thật là thanh tú.”

An Nhiên có chút không

rõ tình huống, chẳng quả là đỏ mặt, vội vàng nhìn về phía Tô Dịch Thừa.

Như

là cảm nhận được tia cầu cứu của An Nhiên, Tô Dịch Thừa đi về phía này, nắm tay

An Nhiên từ trong tay mẹ, nói: “Mẹ, chúng ta ra phòng khách ngồi đi.”

Tần Vân

nhìn bọn họ nắm tay, miệng cười đến mức không thể khép lại rồi, lập tức gật đầu

nói được.

“A Thừa, giới thiệu cho mẹ một chút, cô gái này là ai a.” Ngồi trên

ghế sô pha ở phòng khách, Tần Vân không ngừng nhìn chăm chú vào An Nhiên, nói

với Tô Dịch Thừa.

“An Nhiên, đây là mẹ, mẹ, đây là An Nhiên.” Tô Dịch Thừa

giới thiệu đơn giản.

An Nhiên đỏ mặt, cười cười với Tần Vân, gọi nhỏ: “Mẹ.”

Vẫn hơi bất ngờ lại lần đầu ra mắt mẹ chồng như thế này, nói thật, cô cũng chưa

chuẩn bị xong.

Lần này đến lượt Tần Vân sửng sốt một chút, đã đến mức gọi mẹ

như thế này thật hù dọa bà rồi. Sững sờ quay đầu nhìn con trai một chút: “A

Thừa?”

Tô Dịch Thừa sờ sờ lỗ mũi, ho nhẹ, nói: “Mẹ, cuối tuần vừa rồi con và

An Nhiên đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn.”

Nghe vậy Tần Vân lại sửng sốt, một

lúc lâu cũng không kịp phản ứng, rồi nhìn An Nhiên một chút, lại quay đầu nhình

con trai một chút, có phần không dám tin hỏi: “thật?”

“Thật.” Tô Dịch Thừa

nghiêm túc gật đầu, nghĩ có nên cầm giấy kết hôn ra cho mẹ xem một chút không,

để bà tin anh không hề lừa gạt bà.

Trầm mặc một lúc lâu, Tần Vân mới oán hận

mở miệng: “Thằng bé này cũng thật là, chuyện kết hôn lớn như vậy cũng không nói

một tiếng với cả nhà, đến lúc này mẹ làm sao thông báo với bạn bè thân thích

a!”

Tô Dịch Thừa cười, không nhanh không chậm nói: “Vậy hiện tại mẹ thông báo

đi, thông báo cho từng người từng người là được.”

“Thật là, nhiều chuyện cần

phải chuẩn bị cho chuyện kết hôn lắm, cũng không chịu nói sớm cho mẹ một chút.”

Tần Vân tức giận nhìn con trai một cái, nói xong, liền đứng dậy, “Không được, mẹ

phải nhanh chóng trở về thông báo chuyện này cho cha con biết, đoán rằng ông ấy

cũng phải giật mình.” Vừa nói vừa quay đầu nhìn An Nhiên, trên mặt cười vui tươi

hớn hở, giọng nói cũng dịu dàng đi rất nhiềui: “An Nhiên a, buổi tối cùng Dịch

Thừa về nhà ăn cơm nhé?”

“Ách.” An Nhiên nhìn Tô Dịch Thừa một chút, không

nói gì mà chỉ cười khan.

“Con đồng ý với cha mẹ vợ rồi, tối nay con và An

Nhiên qua đó ăn cơm.” Tô Dịch Thừa nói đúng sự thật.

“Nga, như vậy a.” Tần

Vân gật đầu, lại nói: “Vậy ngày mai, ngày mai hai con đến đây, con gọi con bé

Dịch Kiều kia về, mọi người họp mặt.” Nói xong, như nghĩ đến cái gì, liền dặn dò

Tô Dịch Thừa: “Con sắp xếp thời gian, hẹn bên thông gia đi ăn một bữa cơm, đến

lúc đó hai nhà chúng ta sẽ cùng bàn bạc chuyện hôn lễ của các con.”

“Vâng,

con biết rồi.” Tô Dịch Thừa gật đầu đồng ý.

Hai người tiễn Tần Vân ra ngoài,

đợi bà vào trong thang máy hai người mới xoay người trở về nhà.

An Nhiên nhìn

anh, trên mặt còn hơi đỏ ửng, rút tay từ trong tay anh ra, làm không khí có phần

lúng túng.

Vẻ mặt Tô Dịch Thừa thong dong, tự nhiên, cười khẽ nhìn cô, nói:

“Ăn điểm tâm đi, mẹ vừa mang đến, ăn xong anh đưa em về thay quần áo.”

An

Nhiên gật đầu, không có ý kiến, đột nhiên như nghĩ đến cái gì, liền nhìn anh,

cân nhắc mở miệng: “cái kia…”

“Ừ?” Tô Dịch Thừa ngoảnh đầu, dò xét nhìn

cô.

“Cái kia, hôn lễ…hôn lễ có thể không tổ chức không?” An Nhiên nhìn anh

nói.

Thật ra từ nhỏ cô cũng có giấc mơ công chúa, tưởng tượng ngày nào đó

bạch mã vương tử thuộc về cô sẽ cầm bó hoa tươi tới cưới cô, sáu năm trước bạch

mã hoàng tử là Mạc Phi, khi yêu anh ta, cô đã từng mong đợi ngày anh cầm bó hoa

tươi đến cưới cô, nhưng cuối cùng không đợi được lúc đó, sau ba năm yêu thương

bọn họ đi mỗi người một ngả. Hôn nhân của cô và Tô Dịch Thừa thật ra chỉ có thể

coi là một thỏa hiệp, thực tế, cô đến tuổi không thể không cưới, anh cũng đến

tuổi cưới vợ sinh con, nói thật ra cuộc hôn nhân này chẳng qua chỉ là cuộc hợp

tác đôi bên cùng có lợi, cô cũng được, anh cũng thế. Hôn lễ phải thiêng liêng,

hôn lễ mà không có tình yêu, cô sợ đến lúc đó cô không nói được ba chữ trái

lương tâm kia.

Tô Dịch Thừa nhìn cô, chăm chú hỏi: “Tại sao không muốn tổ

chức hôn lễ?”

“Tôi, tôi sợ phiền phức.” An Nhiên quay đầu, tránh ánh mắt của

anh.

Im lặng hồi lâu, Tô Dịch Thừa cũng không nói gì nhiều, chỉ gật đầu, nói:

“Được.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 23
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...