Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 65

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Người đàn bà đanh đá kia không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào An Nhiên, không

nói được, cũng không nói không được.

Thấy bà ta như thế, Hoàng Đức Hưng cũng

tự nhiên biết là bà ta ngầm chấp nhận rồi, vội vàng quay đầu, náy mắt cho An

Nhiên: “An Nhiên!”

An Nhiên nhìn ông ta, lại liếc nhìn người đàn bà đanh đá

hung hăng kia, trong lòng tất nhiên là tủi thân, cô tự nhận không phải hoàn toàn

là lỗi của cô, nên không có lý do gì phải để mình phải bị oan ức. Nghĩ thế, cô

nhìn thẳng vào mắt bà ta, nói: “Tôi sẽ không xin lỗi bà, tôi cũng không thấy tôi

làm sai hay nói sai điều gì.”

“Ha, ông nghe đi, đây là thái độ của cô ta,

tốt, rất tốt.” Người đàn bà đanh đá kia thẹn quá hóa giận, tức giận nghiến răng

nghiến lợi nói: “Hoàng tổng giám, đừng nói tôi không nể mặt mũi ông, là cô ta

căn bản không giữ thể diện cho ông.”

“An Nhiên!” Hoàng Đức Hưng quay đầu,

giận dữ nhìn An Nhiên, trong lòng không ngừng trách móc cô không biết chừng

mực.

An Nhiên tránh tầm mắt của ông ta, quay đầu đi, không thèm nhìn ông

ta.

Trong đám người Mạc Phi có chút không nhìn được nữa, anh ta không nỡ để

An Nhiên oan ức như thế, liền nhích chân muốn tiến lên, lại bị Đồng Tiểu Tiệp ở

bên cạnh kéo tay lại, lắc đầu với anh ta.

Chân mày Mạc Phi nhíu chặt lại, lo

lắng nhìn An Nhiên, rồi quay đầu nhỏ giọng nói với Đồng Tiểu Tiệp: “Tiểu Tiệp,

em bỏ ra.”

Đồng Tiểu Tiệp nhìn anh ta, nhưng không nói chuyện, buông tay anh

ta ra, đồng thời lách mình vào trong đám người, đi về phía An Nhiên và người đàn

bà đanh đá kia.

“Dì Trương.” Khuôn mặt mỉm cười, thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu

.

Đám người đang nhao nhao quay đầu lại, nhìn thấy cô ta thì lộ ra các loại

sắc mặt, An Nhiên nghi hoặc nhìn cô ta, không rõ cô ta muốn làm gì. Mà Hoàng Đức

Hưng thì mừng rỡ, vì ông ta biết con trai Trương gia cưới con gái thứ hai của

Đồng gia là Đồng Tiểu Mẫn, tính ra bọn họ coi như là thân thích, mặt khác An

Nhiên và Đồng Tiểu Tiệp lại là bạn học đại học, vừa vặn có quan hệ với nhau, có

tầng quan hệ này, nếu Đồng Tiểu Tiệp làm người hòa giải giữa bọn họ, vậy thì

người đàn bà đanh đá họ Trương kia sẽ nể mặt. Lại nhìn người đàn bà đanh đá kia,

trên mặt có chút mất tự nhiên, cúi đầu liếc nhìn bản thân chật vật, lại giương

mắt nhìn An Nhiên, ánh mắt kia như muốn ăn thịt người, theo bà thấy, Đồng Tiểu

Tiệp đã chứng kiến bản thân mình thảm hại như thế này, coi như là mất hết sạch

thể diện.

“Dì Trương, An Nhiên là học tỷ của cháu, ngài là bề trên rộng lòng

coi như là nể mặt mũi cháu, đừng làm căng với chị ta, được không?” Đồng Tiểu

Tiệp thân mật kéo tay bà ta, lấy lòng nói.

Người đàn bà đanh đá Trương gia

nhìn Đồng Tiểu Tiệp một cái, thật ra thì chuyện đến mức này, không thể có chuyện

bảo bà ta nhượng bộ, nếu trước đó Đồng Tiểu Tiệp đã ra mặt cầu tình, thì nể mặt

mũi Đồng gia, bà cũng không so đo rồi, nhưng sau khi Hoàng Đức Hưng liên tục làm

lành, mà con bé kia vẫn không chịu khuất phục bồi thường cho bà ta, ngang ngạnh

cãi lại là mình không sai, nếu bây giờ cứ thế này mà bỏ qua thì chẳng phải là tự

hạ thấp thân phận của mình sao, bà ta đường đường là một phu nhân giám đốc công

ty lớn, chẳng lẽ còn không trừng trị được một kiến trúc sư nho nhỏ, nói ra thật

mất mặt, chuyện này bà không mặc kệ được.

Hắng giọng một cái, liếc nhìn Đồng

Tiểu Tiệp bên cạnh, người đàn bà đanh đá Trương gia mở miệng nói: “Tiểu Tiệp,

không phải là dì không nể thể diện của cháu, là học tỷ của cháu khinh người quá

đáng, vừa rồi cháu cũng thấy đấy, lời hữu ích thì cô ta không nghe theo, cho nên

hôm nay cô ta phải có lời giải thích với ta, nếu không, dì cháu quả là không còn

mặt mũi nào nữa.”

“Vậy…” Đồng Tiểu Tiệp có chút bất đắc dĩ quay đầu nhìn Mạc

Phi, chân mày khẽ nhíu lại, như là muốn nói, cô đã cố gắng rồi nhưng thật không

có cách nào cả.

Hiện trường yên lặng hoàn toàn, ngay cả âm nhạc cho bữa tiệc

cũng ngừng lại từ lúc nào, người vây quanh xem ngày càng nhiều, một số không

biết tình hình đang cúi đầu hỏi người khác đến tột cùng là đang xảy ra chuyện

gì.

“Hoàng tổng giám, ông nói phải làm sao bây giờ?” Người đàn bà đanh đá họ

Trương quay đầu nhìn Hoàng Đức Hưng, bây giờ cái gì xin lỗi, bồi thường gì đó

đều quên đi, hôm nay bà muốn tạo áp lực để Hoàng Đức Hưng đuổi việc con bé không

biết trời cao đất rộng này, để cô ta biết, ở tiệc rượu như thế này, không phải

ai cũng đắc tội được.

Vẻ mặt Hoàng Đức Hưng bất đắc dĩ nhìn An Nhiên, trong

lòng suy nghĩ, con bé này cái gì cũng tốt, tài năng thiết kế trời cho, nhưng đối

nhân xử thế vẫn kém Tiếu Hiểu, đột nhiên ông hối hận đã đưa cô đến đây, nếu

không phải thấy Đồng Văn Hải và Mạc Phi có ý với cô, thật sự ông không có ý định

để cô dự tiệc rồi.

Lúc này đã sớm ổn định lại tâm trạng của mình, An Nhiên

lạnh nhạt nói: “Trương phu nhân không cần làm khó tổng giám chúng tôi, chuyện

này là chuyện giữa tôi và bà, nếu thật sự đòi làm cho ra lẽ, tôi thấy chúng ta

cứ trực tiếp đến cục cảnh sát đi, tránh ảnh hưởng tới những người tham dự tiệc

rượu.”

An Nhiên vừa nói ra, người đàn bà đanh đá họ Trương tức giận, mặt đỏ

ngầu, giận dữ gầm lên: “Được! Chúng ta đi cục cảnh sát!”

“Chuyện gì xảy ra,

ầm ĩ cái gì vậy?”

Phía sau, một thanh âm mang chút tang thương vang lên. Mọi

người tới tấp quay đầu lại, thấy rõ người mới đến, chủ động tránh ra.

Lúc này

không chỉ một người mà là năm người đàn ông cùng nhau đến đây, có bốn người đàn

ông tuổi tác xấp xỉ, ước chừng khoảng năm, sáu chục tuổi, tóc mai hơi hơi bạc

trắng, mang theo tang thương năm tháng.

Bốn người đàn ông theo thứ tự là Đồng

Văn Hải, chủ tịch hiệp hội bất động sản Tiêu Ứng Thiên, một người đàn ông hơi

béo bụng chính là chồng người đàn bà đanh đá Trương Viễn Sơn, mà người dẫn đầu

bốn người cũng chính là người vừa mở miệng nói, mặt mày hòa ái, tác phong nho

nhã, thị trưởng Giang Thành, Lăng Xuyên Giang!

Cùng đến với bốn người này còn

có một người đàn ông trẻ tuổi có diện mạo xuất sắc, toàn thân mặc âu phục màu

thâm lam, đầu tóc chải chuốt tỉ mỉ, ánh mắt thâm thúy mê người.

Mà người đàn

ông này không phải ai khác, chính là Tô Dịch Thừa!

Trương Viễn Sơn liếc nhìn

bà xã đứng ở giữa, chân mày nhíu chặt, thấp giọng mắng một câu, rồi kéo bà lại

nhỏ giọng hỏi có chuyện gì xảy ra.

Lúc này An Nhiên cũng sững sờ nhìn Tô Dịch

Thừa, cái miệng nhỏ nhắn há hốc vì quá bất ngờ, anh nói anh sẽ có tiệc rượu,

nhưng cô không nghĩ anh cũng đến đây!

Tất nhiên Tô Dịch Thừa cũng nhìn thấy

cô, nhìn bộ lễ phục màu cam nhạt đen thành một vệt lớn ở trước ngực, chân mày

anh khẽ chau lại, nhưng không nói gì, vượt qua đám người đi về phía cô, cởi áo

khoác trên người xuống khoác lên người cô, rồi nhẹ tay vén sợi tóc trên trán cô,

hỏi: “Sao lại biến thành thế này?”

An Nhiên bị sự xuất hiện đột ngột của anh

hù dọa, một lúc lâu còn chưa phục hồi, chỉ sững sờ nhìn anh, hỏi: “Anh, sao anh

lại ở đây?”

Tô Dịch Thừa dịu dàng cười với cô, nói: “Anh chưa hề nói cho em

biết là tối nay cũng đến đây sao?”

Nhìn anh, An Nhiên đần độn lắc đầu, anh

quả thật không nói gì.

Tô Dịch Thừa cười cười, nói: “Vậy lần sau nhớ hỏi

anh.”

“Dịch Thừa.” Thanh âm có chút tang thương của thị trưởng Giang Thành,

Lăng Xuyên Giang một lần nữa vang lên từ phía sau, nhìn An Nhiên, có chút nghi

hoặc hỏi: “Vị này là?”

Tô Dịch Thừa quay đầu, cười nhạt nói: “Vợ của tôi, Cố

An Nhiên.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 65
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...