Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 19

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Xe chậm rãi tiến vào một tiểu khu sa hoa, cuối cùng dừng lại ở bãi đỗ xe tiểu

khu, Tô Dịch Thừa tắt máy xuống xe, vòng qua đầu xe mở cửa cho cô.

Lúc này An

Nhiên mới trở lại bình thường, nghi hoặc nhìn anh, hỏi: “đây là đâu?”

Tô Dịch

Thừa cười cười, lấy cặp công văn ở chỗ ghế ngồi phía sau, sau đó nắm tay cô đi

về phía cửa.

“Là muốn đi đâu?” Không nhận được lời đáp, An Nhiên lại

hỏi.

Tô Dịch Thừa cười cười, quay đầu nói với cô: “nhà chúng ta.”

Trong

lúc An Nhiên còn có chút chưa kịp phản ứng, Tô Dịch Thừa dắt tay cô lên thẳng

tầng 10, mở cửa đi vào, toàn bộ căn nhà có màu sắc trang nhã, gian phòng lấy đen

trắng làm màu chủ đạo rất nam tính. Nhưng lại không có sự lôi thôi của một người

đàn ông sống độc thân, cả căn nhà sạch sẽ lạ thường, thậm chí trong không gian

còn có hương bạc hà nhàn nhạt.

Tô Dịch Thừa để An Nhiên ngồi xuống ghế sô

pha, còn mình đi vào phòng bếp rót một cốc nước hoa quả cho cô, sau đó xoay

người đi vào phòng tắm, hôm nay đi khảo sát, phần lớn thời gian đều là chạy đến

từng công trường, cả người bụi bặm.

Sau mười lăm phút suy nghĩ, An Nhiên mới

hoàn toàn phản ứng được, có chút ảo não sao mình đã bị anh dẫn đến đây, ngồi ở

ghế sô pha, thậm chí có thể nghe thấy tiếng anh xả nước tắm trong phòng tắm, đột

nhiên cả người có chút đứng ngồi không yên.

Tô Dịch Thừa đi ra từ trong phòng

tắm, đã đổi lại bộ đồ ở nhà tiện lợi, áo T-shirt rộng thùng thình và quần đùi

rộng rãi, cộng thêm buông nửa tóc, cả người nhìn trẻ hơn không dưới mười tuổi, y

hệt như là sinh viên đại học.

Tô Dịch Thừa thong dong mở tủ lạnh trong phòng

bếp, lấy một cái bánh bao, sau đó rót cho mình một cốc nước hoa quả, hành trình

ngày hôm nay được sắp xếp vô cùng bận rộn, thậm chí chẳng bố trí chỗ ăn cơm trưa

cho cán bộ, cứ đi hết chỗ này đến chỗ kia kiểm tra, sáng sớm đi gấp nên cũng

không lo liệu bữa sáng, buổi tối chỉ một lòng nghĩ đến trở về sớm nên trên đường

đi cũng không cho thư ký Trịnh dừng lại, hiện tại thật là có chút đói

bụng.

Ngồi xuống đối diện An Nhiên, trực tiếp xé bánh bao ăn vừa uống nước

hoa quả.

An Nhiên nhìn anh, không đừng được quan tâm hỏi: “anh còn chưa

ăn?”

Tô Dịch Thừa gật đầu, vừa cắn bánh bao vừa nói: “ừ, hành trình hôm nay

rất gấp gáp.”

Đột nhiên An Nhiên đưa tay ra lấy cái bánh bao trong tay anh,

thật ra thì lúc làm xong động tác này An Nhiên lại hối hận rồi, nhưng mà vẫn

kiên quyết nói: “đừng ăn, bụng đói ăn những thứ lạnh như băng này hại dạ

dày.”

Tô Dịch Thừa nhíu mày, cười hỏi: “vậy nên ăn cái gì?”

“Ăn đồ nóng gì

đó.” An Nhiên nói, gương mặt bất giác nóng lên, phiếm hồng.

Tô Dịch Thừa bật

cười nhìn cô, chỉ nói: “anh không ở nhà một ngày.”

An Nhiên trầm mặc một lát,

hỏi: “trong nhà có mì không?” Tô Dịch Thừa gật đầu, nói: “có.”

“Vậy tôi đi

nấu chút mì cho anh?” An Nhiên nhìn anh, giọng điệu hỏi ý kiến anh.

“Được.”

Tô Dịch Thừa sảng khoái đồng ý, trên mặt vô cùng vui vẻ.

An Nhiên nhìn anh,

hơi nghiêm mặt, đi về phía phòng bếp. Đến nhà bếp nhìn những nồi niêu, bát đũa,

bồn rửa kia mới ý thức được đây không phải nhà cô, cô cũng không biết mì ở đâu,

có chút bất đắc dĩ quay đầu, lại nhìn thấy anh đã vào phòng bếp không biết từ

khi nào, đang ngồi trước bàn ăn, chống tay, mỉm cười nhìn cô.

“Cái kia, mì ở

đâu?” An Nhiên có phần xấu hổ hỏi.

“Trên tủ bát, bên trái.” Tô Dịch Thừa hào

phóng nói, trên mặt vẫn cười, tâm tình rất vui vẻ.

An Nhiên gật đầu, lấy mì

từ trong tủ bát ra, cho nước vào nồi, đợi đun nóng, trong lúc này, An Nhiên lại

xoay người mở tủ lạnh ra, chỉ thấy trong tủ lạnh to như thế mà chỉ có mấy quả cà

chua và trứng gà, ngoài ra chỉ còn lon bia và đồ uống.

An Nhiên lấy cà chua

và trứng gà, rửa sạch cà chua cắt lát, sau đó đập trứng gà, rồi bật bếp, cho vào

nồi xào lên.

Tô Dịch Thừa mỉm cười nhìn tất cả động tác của cô, nhìn bộ dạng

cô thật sự chuyên tâm, trong lòng có một loại cảm giác không thể diễn tả thành

lời, cảm giác này thậm chí có chút ít xa lạ.

Lúc này, điện thoại để trên bàn

trà vang lên, là điện thoại của An Nhiên, Tô Dịch Thừa đứng dậy đi lấy điện

thoại di động, trên màn hình điện thoại hiện chữ nhà, hẳn là điện thoại từ nhà

cô.

“Là ai a?” An Nhiên gắp mì vào trong bát, sau đó rưới đều cà chua đã xào

xong lên trên mặt, xoay người hỏi.

“Hẳn là điện thoại từ nhà.” Tô Dịch Thừa

nói, đưa điện thoại cho cô.

An Nhiên gật đầu, không nghe ngay, nói: “mì xong

rồi, anh tự bưng đi.” Nói xong mới cầm điện thoại đi ra phòng khách.

“Alo,

mẹ.” An Nhiên nhấn nút nghe, bây giờ mới nhớ tới chiều nay vội vàng đi ra ngoài

mà không nói gì với mẹ, có lẽ bà ở nhà thấy muộn thế này mà cô chưa về nên lo

lắng rồi.

“An Nhiên, có phải xảy ra chuyện gì không, sao muộn thế này còn

chưa về?” Bên kia điện thoại, Lâm Tiểu Phân hơi lo lắng hỏi.

“Không có gì, là

chuyện công việc, con đợi xong thì về.” An Nhiên không nói chuyện công trường

xảy ra sự cố, cô không muốn vì cô mà mẹ lo lắng.

“Ừ, vậy con về sớm một

chút.” Lâm Tiểu Phân không nghi ngờ gì, dặn dò mấy câu rồi cúp điện

thoại.

Quay đầu lại, thấy Tô Dịch Thừa đã ngồi vào bàn ăn ăn rồi, nghe thấy

cô nói chuyện điện thoại xong, xoay người, vừa vặn đối diện với ánh mắt của cô,

cười nói: “mùi vị rất ngon.”

An Nhiên hơi xấu hổ cười cười, thật ra thì cô

biết tay nghề của cô cùng lắm chỉ được coi là bình thường, không ăn ngon nhưng

cũng không khiến người ta khó nuốt. Vì bình thường toàn ăn cơm nhà, lúc về mẹ đã

làm thức ăn thơm ngào ngạt rồi, cô cũng không có nhiều cơ hội tự mình nấu, cho

nên tài nấu nướng chỉ coi là tạm được.

“Anh cứ ăn từ từ, tôi về trước.” An

Nhiên nói với anh, nói xong, cầm lấy túi trên ghế sô pha chuẩn bị ra về.

“Chờ

một chút, An Nhiên.” Tô Dịch Thừa gọi cô lại, chỉ chỉ bát cơm trước mặt mình,

nói: “có thể chờ anh ăn mì xong không? Ít nhất cũng để anh đưa em

về.”

“Không, không cần phiền phức như vậy, tôi có thể tự mình đi về.” An

Nhiên vội vàng cự tuyệt, tóm lại là hai người có chút xa lạ, cô cố gắng hết sức

không để mình làm phiền anh, giơ tay lên nhìn đồng hồ một chút, “bây giờ mới hơn

tám giờ, không phải quá muộn, tự tôi về nhà là được rồi.”

Nghe vậy, Tô Dịch

Thừa để bát đũa xuống, đứng dậy, đi về phía cô.

An Nhiên khó hiểu, không rõ

anh định làm gì.

“Em nói là về nhà?” Tô Dịch Thừa nhìn cô, bình tĩnh

hỏi.

An Nhiên sững sờ gật đầu, là về nhà không sai a!

Tô Dịch Thừa cau

mày, đưa tay về phía cô, nói: “đưa di động cho anh.”

An Nhiên khó hiểu nhưng

vẫn lấy di động trong túi đưa cho anh: “sao vậy?”

Tô Dịch Thừa không nói gì,

chẳng qua chỉ cười cười, cầm điện thoại di động mở lịch sử cuộc gọi sau đó trực

tiếp nhấn số vừa gọi đến.

Điện thoại được nhận vô cùng nhanh chóng, không đến

hai tiếng đã được nghe: “uy?”

“Mẹ, con là Dịch Thừa.” Tô Dịch Thừa nói với

điện thoại, nhìn An Nhiên, trên mặt hàm chứa nụ cười.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 19
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...