Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 26

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mạc Phi đứng đối diện với cô, nhìn gương mặt mà hai nghìn đêm đều xuất hiện

trong mỗi giấc mơ của anh trong sáu năm qua, tâm tình của anh cũng không bình

tĩnh như vẻ mặt anh lúc này, anh kích động, muốn điên cuồng chạy đến, ôm thật

chặt cô, nhưng mà anh không dám bởi vì anh không thể.

An Nhiên lấy tinh thần

lại, liếc nhìn chỗ khác cũng không nhìn anh ta, giờ phút này, cô ngược lại muốn

Tô Dịch Thừa nhanh chóng xuất hiện, thế nhưng trái với mong đợi, Tô Dịch Thừa

đến muộn.

“An Nhiên.” Mạc Phi bình tĩnh đứng trước mặt cô, gọi tên cô, cái

tên anh nhớ thương sáu năm qua. Một lần nữa đứng trước mặt cô, thậm chí anh thấy

ân hận về quyết định hồi đó, có lẽ khi đó, anh nên ở lại.

“Trùng hợp vậy.” An

Nhiên cố gắng khiến mình cư xử tự nhiên, nhưng mà cánh tay nắm chặt đã tiết lộ

cảm xúc căng thẳng của cô lúc này.

Mạc Phi nhìn cô, bình tĩnh nói: “Không

phải, là anh tới tìm em.”

“Tìm tôi?” An Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười, “Tìm

tôi làm gì?” Giữa bọn họ còn có cái gì để nói sao?

“An Nhiên, anh —”

Mạc

Phi vừa định nói, lại bị Tiếu Hiểu đến phía sau An Nhiên ngắt lời, “An

Nhiên!”

An Nhiên quay đầu, nhìn Tiếu Hiểu đi giày cao gót 7 phân đột ngột

bước tới đây, ánh mắt đánh giá Mạc Phi đứng bên cạnh, rồi đến gần An Nhiên, cười

hỏi: “An Nhiên, người đẹp trai này là bạn chị sao?”

“Chỉ là bạn học.” An

Nhiên đáp, không có bất cứ tình cảm nào.

“Xin chào, em là đồng nghiệp của An

Nhiên, Tiếu Hiểu.” Tiếu Hiểu trực tiếp chìa tay về phía Mạc Phi.

Mạc Phi cũng

không nhìn Tiếu Hiểu cái nào, chẳng qua chỉ nhìn chằm chằm An Nhiên, vẻ mặt kia

có phần đau đớn vì câu nói của cô.

An Nhiên tránh ánh mắt của anh ta, giơ tay

lên nhìn đồng hồ, rồi nhìn xung quanh, nắm chặt điện thoại di động trong tay,

cân nhắc xem có nên gọi điện cho Tô Dịch Thừa hay không, nếu anh có việc không

đến thì cô liền trực tiếp lái xe về.

Vẻ mặt thờ ơ và coi nhẹcủa Mạc Phi

khiến Tiếu Hiểu nhìn cánh tay đưa ra của có phần không nén được giận, cô tốt xấu

gì cũng là một mỹ nữ, đi ra ngoài có nhiều đàn ông lôi kéo làm quen, chưa bao

giờ bị đối xử như vậy, điều này làm cô cực kỳ tức giận.

Tuy rằng lửa lan tràn

trong lòng song vì hoàn cảnh gia đình, sớm đã va chạm xã hội nhiều, Tiếu Hiểu

sớm học được cách quan sát sắc mặt người khác, giấu giếm tâm tình như thế nào,

cho nên dù trong lòng có bất mãn với Mạc Phi hơn nữa, cô trước sau vẫn cười, sau

đó nhắc nhở anh: “Một quý ông sẽ không để một quý bà đưa tay lâu như vậy, còn

không tiếp nhận a.”

Lúc này Mạc Phi mới lấy lại tinh thần, trên mặt cũng

không nở nụ cười, chỉ đụng tay vào cô cho có lệ, từ đầu đến cuối ánh mắt cũng

chưa rời khỏi An Nhiên.

Tiếu Hiểu hơi giật mình sửng sốt cùng lúng túng,

trong mắt dần có tia lạnh lùng, rồi mới từ từ thu tay về.

An Nhiên biết Mạc

Phi nhìn mình chằm chằm, cái cảm giác bị người nhìn chằm chặp này khiến cô thấy

có chút không thoải mái, nhìn đồng hồ một chút, đã 17h 42p rồi, Tô Dịch Thừa còn

chưa đến, không đợi nữa cô hít sâu một hơi, xoay người chuẩn bị đi về bãi đỗ

xe.

Đúng lúc An Nhiên xoay người, một chiếc xe màu đen thường dân từ từ chạy

đến phía này, cửa xe chỗ ghế lái mở ra, một người đàn ông tao nhã bước xuống,

nhìn An Nhiên chuẩn bị muốn xoay người định đi, cất giọng gọi: “An Nhiên!”

An

Nhiên quay lại, thấy Tô Dịch Thừa đặt tay trên cửa xe mỉm cười với cô, thấy cô

ngoảnh lại, thì đóng cửa xe, chuẩn bị đi đến đây.

An Nhiên thấy anh muốn đến,

nên vội vàng xách túi bước xuống bậc thang, chạy tới chỗ anh, chạy thật vội,

không hiểu sao cô không muốn Tô Dịch Thừa và Mạc Phi chạm mặt chính thức, hỏi lý

do, thì chính cô cũng không thể nói ra, dù thế nào thì cũng không muốn, rất

không muốn!

Mạc Phi nhìn An Nhiên chạy về phía người đàn ông kia, hai tay bên

sườn nắm chặt, khi trở về anh biết cô còn chưa kết hôn, nói thật ra, có khoảnh

khắc, anh từng vì thế mà mừng thầm, anh nghĩ đến tuổi này cô còn chưa kết hôn là

vì cô còn chưa quên mình, trong lòng cô, cũng giống anh đều chưa từ bỏ đi tình

cảm năm đó.

Nhưng giờ phút này, khi cô chạy đi về phía người đàn ông khác

trước mặt anh, mà người đàn ông kia thoạt nhìn xuất sắc như thế. Anh đột nhiên

không tự tin vào dự đoán lúc trước.

An Nhiên đi rất vội, kỳ thật cô muốn

nhanh chóng thoát khỏi tầm mắt của Mạc Phi, mặc dù nói đã muốn buông tay nhưng

trong một chốc cô không có cách nào đối mặt anh ta như đối mặt người bình

thường. bởi vì đi vội lại không nhìn dưới chân, đột nhiên, dưới chân hụt một

cái, làm thân thể An Nhiên súy chút nữa ngã xuống, cũng may Tô Dịch Thừa tinh

mắt, bước nhanh về phía trước một tay đỡ lấy An Nhiên, nửa ôm cô vào

lòng.

“Không sao chứ?” Tô Dịch Thừa quan tâm hỏi.

An Nhiên lắc đầu, chui

ra khỏi lồng ngực anh, nhìn chân một chút, không bị trật khớp, nhưng mà trong

lòng vẫn hơi sợ hãi.

“Lần sau đừng đi vội như vậy, từ từ đến, nếu không thì

đứng tại chỗ chờ anh, anh sẽ đi tới.” Tô Dịch Thừa nhìn cô nói, trong lòng chỉ

thấy cô bé này có chỗ nào giống như đã 28 tuổi, hoàn toàn không có sự chững chạc

và trưởng thành của cái tuổi này.

Nghe vậy, An Nhiên sững sờ nhìn anh, cuối

cùng gật đầu.

Tô Dịch Thừa gật đầu, ngẩng đầu nhìn Mạc Phi và Tiếu Hiểu đứng

ở cửa lớn công ty, hỏi An Nhiên: “Đồng nghiệp của em sao? có cần đi qua chào hỏi

không?”

An Nhiên cũng không quay đầu, rồi trực tiếp lắc đầu, vội nói: “Không

cần!” Giọng nói vừa nhanh vừa gấp, từ chối rất rõ ràng dứt khoát.

Tô Dịch

Thừa nhìn cô, ánh mắt có phần khó hiểu.

Ý thức được tâm tình mình quá đáng,

An Nhiên không tự chủ sờ sờ tóc, giải thích: “ách, vừa rồi, vừa rồi mẹ gọi điện

tới thúc giục, hỏi bao giờ chúng ta về, chúng ta, chúng ta cứ về trước

thôi.”

“Ừ, được.” Tô Dịch Thừa đáp, sau đó ngẩng đầu mỉm cười, gật đầu với

Mạc Phi và Tiếu Hiểu. Rồi mới xoay người vươn tay về phía An Nhiên.

An Nhiên

ngẩn người, cuối cùng có phần ngại ngùng đưa tay vào lòng bàn tay anh.

Dịch Thừa hài lòng cong cong khóe miệng, nắm tay cô nói: “đi thôi.”

Hai tay

Mạc Phi nắm thật chặt, móng tay đâm vào da thịt nhưng không cảm giác được đau

đớn, ánh mắt gắt gao nhìn tay An Nhiên bị người đàn ông kia nắm lấy, sau đó nhìn

người đàn ông kia săn sóc mở cửa xe cho cô lên xe rồi đóng cửa xe, còn anh ta

thì một lần nữa vòng qua đầu xe lên một bên khác, sau đó khởi động xe rời đi,

cuối cùng chỉ còn lại làn khói bụi bay giữa không trung.

Tiếu Hiểu nhìn xe

của hai người An Nhiên biến mất giữa dòng xe cộ, lại quay đầu nhìn người đàn ông

đặc biệt xuất sắc bên cạnh này, khóe miệng nửa cong lên, hỏi: “Anh không chỉ là

bạn học cũ chứ.” Nhìn vẻ mặt anh là biết không phải một người bạn học cũ đơn

giản. Nhưng mà gần đây, Cố An Nhiên này sao lại gặp may như vậy, rõ ràng cô ta

thiết kế tòa nhà xảy ra sự cố, nhưng hai ngày nay còn được xe sang trọng đưa đi,

tan việc còn có mấy người đàn ông tuấn tú, xuất sắc đến đây đón cô ta về, thật

là cái số chó má gì vậy.

Mạc Phi nhìn cô ta, nhưng không nói gì, xoay người

đi thẳng đến chiếc xe màu đen rời đi.

Tiếu Hiểu thấy anh ta muốn đi, cũng vội

vàng đuổi theo, khi anh đưa tay mở cửa xe, thì từ bên sườn anh chui vào, ngăn

cách anh với chiếc xe, trừng mắt quyến rũ với anh, nói: “Em đi đường Tân Hoa,

chở em một đoạn đường được không?”

Mạc Phi nhìn cô lạnh lùng, lăn lộn nhiều

năm như vậy, hạng người gì đều đã gặp rồi, bây giờ anh ta chỉ cần liếc mắt một

cái là biết người phụ nữ này muốn làm gì.

Mạc Phi trả lời không chứa ngữ khí

gì: “Không tiện đường.” Nói xong liền kéo cô ta ra khỏi cửa xe, sau đó khởi động

xe rời đi.

Tiếu Hiểu đứng ở ven đường, giận đến mặt đỏ bừng lên, trong miệng

chửi rủa: “hừ, thứ gì vậy.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 26
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...