Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 49

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong phòng làm việc, An Nhiên đang chuyên tâm thiết kế tòa thị chính, qua buổi

trưa, tuy là vẫn là bản phác thảo nhưng đã có thể nhìn ra được diện mạo sơ

bộ.

An Nhiên cầm bút quan sát cẩn thận, vừa cầm cái tẩy, tẩy bức vẽ một chút,

lại lấy thước đo đi đo lại một lần nữa, qua một hồi lâu mới hài lòng gật đầu.

Đang định vẽ mục khác thì có tiếng gõ cửa vang lên, ngẩng đầu, cô thấy Tiếu Hiểu

trang điểm hoàn mỹ, mái tóc xoăn lọn to cùng với bộ quần áo trên người kia hình

như khác lúc sáng, đôi khi An Nhiên thật không hiểu, cùng làm một nơi, cùng chức

vị, làm cùng việc, lẽ ra cô ta làm gì có nhiều thời gian đến chỗ mình, hơn nữa

lại còn phải thay đổi trang phục và túi xách. Cô ta sống rất sang nhưng cô cũng

cảm thấy mệt mỏi thay cô ta.

“Xong chưa, tổng giám bảo em đến báo cho chị,

gần đến giờ rồi.” Tiếu Hiểu đứng ở cửa nói, khóe miệng hơi nhếch lên, nhìn không

ra là cười hay là không cười.

An Nhiên nhìn thời gian trên màn hình máy tính

một chút, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, sắc trời tối sầm, bây giờ mới cảm thán

thời gian trôi qua thật nhanh.

Gật đầu với Tiếu Hiểu, thu dọn đồ trên bàn,

nói với cô ta: “được rồi, đến ngay, tổng giám nói ở đâu thế, tôi tự lái xe

đến.”

Tiếu Hiểu liếc nhìn cô, cười hỏi: “chị không có ý định đi phòng vệ sinh

trang điểm lại sao?”

Lúc này, An Nhiên mới kịp phản ứng, từ buổi trưa đến giờ

vẫn vùi đầu vào thiết kế, mà cô luôn vẽ quên trời đất, mái tóc vốn được buộc gọn

gàng giờ phút này lại nhếch nhác, rối bù, nhìn đồng hồ, đem bản vẽ đã sửa được

một nửa nhét vào một bên, cầm túi xách vội vàng đi vào phòng vệ sinh, đi qua

Tiếu Hiểu, không quên nói: “nói luôn cho tôi địa chỉ, tự tôi lái xe

đến.”

Tiếu Hiểu nhướng nhướng mày, nói: “Du Nhiên Cư.”

An Nhiên ngừng lại,

trong lòng không khỏi kêu khổ, tại sao lại là ‘Du Nhiên Cư’ Giang Thành lớn thế

này, chẳng lẽ không thể tìm một chỗ khác có thể ăn cơm sao?

Nhìn cô hơi nhíu

chân mày, Tiếu Hiểu có chút khinh thường hỏi: “làm sao, chị không thích chỗ

đó?”

“Không có.” An Nhiên cười nhạt lắc đầu, chỉ cầu nguyện đừng gặp Tô Dịch

Kiều là được.

Tiếu Hiểu cũng không nói nhiều, chẳng qua là nhìn cô nhíu

mày.

An Nhiên tránh ánh mắt của cô, chỉ nói: “không cần chờ tôi, tôi tự lái

xe đến.” Nói xong liền đi phòng vệ sinh.

Tiếu hiểu nhìn thân ảnh của cô biến

mất ở chỗ rẽ vào phòng vệ sinh, sau đó quay đầu nhìn bản vẽ cô đặt trên bàn làm

việc, chân mày khẽ nhướng lên, ánh mắt tỏa sáng.

An Nhiên đi phòng vệ sinh,

chải tóc qua loa, sau đó trang điểm nhàn nhạn, khi quay ra phòng làm việc Tiếu

Hiểu đã rời đi, thu dọn bàn làm việc đang dở dang, sau đó cầm cặp tài liệu và

điện thoại trên bàn, liền đi ra khỏi phòng làm việc.

Trong lúc đi về phía bãi

đỗ xe dưới hầm công ty, ánh mắt An Nhiên vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại trong

tay, cảm giác, cảm giác có gì đó không thích hợp, lại không biết không thích hợp

ở chỗ nào. Đợi đến khi ngồi vào trong xe, An Nhiên mới nghĩ ra hôm nay hình như

Tô Dịch Thừa chưa gọi điện cho cô, cũng không nói sẽ đến đón cô, sau đó cô khởi

động xe chuẩn bị rời đi, mới nhớ ra sáng nay khi đưa đồ ăn sáng cho cô, Tô Dịch

Thừa đã nói hôm nay phải đi trụ sở thị sát, buổi tối có khả năng về muộn, không

có thời gian đi đón cô, bảo cô tự lái xe về.

Xe khởi động khẽ rung, An Nhiên

nhìn chằm chằm điện thoại di động một lúc lâu có chút thất thần, sau đó điện

thoại trong tay đột nhiên vang lên, là Tiếu Hiểu gọi điện thoại tới, sau khi

kinh sợ An Nhiên vội vàng mở máy, chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy bên kia điện

thoại, Tiếu Hiểu hỏi: “An Nhiên, chị đến chưa vậy, em và tổng giám đang trên

đường đi, đợi ở tầng 2 phòng 208, Đồng cục trưởng sắp đến, đừng đến

muộn.”

“Ừ, tôi biết rồi.” An Nhiên lên tiếng, sau đó cúp điện thoại. Sau đó

nhìn điện thoại di động không khỏi lắc đầu, âm thầm cười khổ, mới bao lâu thế mà

cô đã có quen với việc có người đàn ông kia gọi điện hằng ngày, thậm chí quan

tâm đưa đón.

Thói quen, thật sự là đáng sợ.

Khi An Nhiên lái xe đến nơi,

đúng lúc gặp Trương quản lý ở đại sảnh, vì trước đó Tô Dịch Kiều đã dặn dò,

Trương quản lý thấy An Nhiên, thái độ phải gọi là cực kỳ nồng nhiệt, khuôn mặt

tươi cười chào hỏi cô, hỏi đã đặt chỗ chưa, có bạn đến không, v.v.. khiến An

Nhiên suýt nữa thì không chịu nổi, vội nói là còn có công việc, đến cùng lãnh

đạo công ty đến ăn bữa cơm xã giao, không tiện nhiều lời, liền vội vàng lên

tầng. Gõ cửa đi vào, đã thấy Tiếu Hiểu và Hoàng Đức Hưng ngồi sát một bên, mái

tóc xoăn của Tiếu Hiểu có phần lộn xộn, sắc mặt cũng hơi hồng hào, khóe môi hơi

bị nhòe màu son. Mà Hoàng Đức Hưng ở một bên vẫn ngồi nghiêm chỉnh, xem xét mở

máy điện thoại, thấy An Nhiên đi vào, cũng chỉ mỉm cười gật đầu, cũng không nói

nhiều. Mà Tiếu Hiểu đột nhiên đứng dậy nói bụng có chút không thoải mái, sau đó

cầm túi xách trực tiếp đi phòng vệ sinh.

An Nhiên cảm giác hình như có chuyện

mập mờ không bình thường, nhưng dù sao đó cũng là chuyện của người khác, cô

không có tư cách nói nhiều, chỉ cúi đầu nhìn khăn trải bàn được chế tác tinh xảo

kia.

Buổi tối Hoàng Đức Hưng mời vị Đồng cục trưởng kia và Tiếu Hiểu đến

trước, chẳng qua điều khiến An Nhiên ngoài ý muốn chính là vị Đồng cục trưởng

cũng không phải là ai khác, mà là người đã gặp mặt ở đây lần trước, dường như

còn có quen biết mẹ mình.

Đồng Văn Hải cũng nhận ra An Nhiên, sở dĩ ông có ấn

tượng với An Nhiên đầu tiên vì cô là bà xã của Tô Dịch Thừa, thứ hai cô là con

gái Lâm Tiểu Phân, bất kể là gì thì một trong hai thân phận này, cô cũng khiến

ông không cách nào xem nhẹ.

“Cô…” Đồng Văn Hải vừa định mở miệng nói gì, lại

bị Hoàng Đức Hưng ở phía sau đứng lên ngắt lời.

“Đồng cục trưởng, đã lâu

không gặp, phong độ vẫn nhanh nhẹ như cũ.” Hoàng Đức Hưng cười với Đồng Văn

Hải.

Đồng Văn Hải lấy lại tinh thần, liếc nhìn Hoàng Đức Hưng, cười nói:

“Hoàng tổng giám nói đùa.”

“Đâu có đâu có, là Đồng cục trưởng quá khiêm tốn

rồi.” Hoàng Đức Hưng nói xong, liền xoay người nói với An Nhiên: “An Nhiên, vị

này là Đồng cục trưởng cục xây dựng mới nhậm chức, cô phải cố gắng kính Đồng cục

trưởng mấy chén.”

An Nhiên cười cười, gật đầu với Đồng cục trưởng, gọi: “xin

chào Đồng cục trưởng.”

Đồng Văn Hải gật đầu, nhìn ánh mắt cô hơi phức

tạp.

Sau đó cửa phía sau lại bị đẩy ra, Tiếu Hiểu đang cười nói cùng người

khác tiến vào, mà đến khi An Nhiên nhìn rõ người tiến vào cùng Tiếu Hiểu kia,

mắt bỗng trợn trừng, vẻ mặt rất là bất ngờ và khiếp sợ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 49
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...