Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiên Hôn Hậu Ái

Chương 14

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

An Nhiên đọc địa chỉ cho Tô Dịch Thừa, trên đường đi, không khí thật yên tĩnh

đến có chút quỷ dị, Lâm Tiểu Phân nhắm hai mắt dựa vào bả vai Cố Hằng Văn, môi

mím chặt, nhìn kỹ, còn hơi run rẩy như là đang đè nén nỗi lòng. Cố Hằng Văn ở

một bên, trên mặt không lộ ra tâm tình, nắm chặt tay vợ, không nói gì.

Xe đi

được nửa đường, cuối cùng An Nhiên không nhịn được, hỏi: “Mẹ … mẹ quen biết

người vừa rồi sao?” Thật ra không cần nhận được câu trả lời, An Nhiên cũng biết

được đáp án khẳng định, vì phản ứng của họ đã xác nhận điểm này.

Lâm Tiểu

Phân vốn đang nhắm mắt phút chốc mở ra, một lúc lâu sau lại nhắm lại, giọng nói

có phần vô lực: “Không quen.”

Thấy thế, An Nhiên cũng không hỏi nhiều nữa,

quay đầu nhìn cảnh vật vút qua ngoài cửa xe, suy nghĩ miên man.

Đến Cố gia,

Cố Hằng Văn đỡ Lâm Tiểu Phân xuống, Tô Dịch Thừa vốn định lên nhà, thì mẹ anh

gọi điện thoại tới, vốn nói là tối nay về mà đến bây giờ chưa về, núi lửa của bà

cũng nhanh bộc phát rồi.

An Nhiên nhìn mắt anh, nói: “Nếu anh có việc thì đi

trước đi, không cần lên đâu.”

Tô Dịch Thừa nhìn điện thoại di động một chút,

gật đầu, trước khi đi không quên nói: “Có chuyện gì thì gọi điện cho anh.”

An

Nhiên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Trong lòng còn đang lo lắng, cô chưa thấy mẹ như

thế bao giờ.

Tô Dịch Thừa nhìn cô, tiến lên ôm cô, nói: “Lên đi, ngày mai anh

gọi điện cho em.”

An Nhiên sững sờ nhìn anh một chút, gật đầu, xoay người đi

lên.

Khi An Nhiên lên đến nhà thì Lâm Tiểu Phân đã ngủ, An Nhiên nhẹ nhàng đi

vào, thấy Cố Hằng Văn đang đắp chăn cẩn thận cho bà.

“Cha.” An Nhiên nhẹ

giọng gọi.

Cố Hằng Văn xoay người, đưa tay tạo động tác đừng lên tiếng, sau

đó xoay người kéo An Nhiên ra ngoài.

Trong phòng khách, An Nhiên nhìn cha,

hỏi: “Cha, mẹ biết người đàn ông kia phải không?”

Cố Hằng Văn nhìn cô một

cái, mở miệng nói: “An Nhiên, có một số việc cha mẹ không muốn nói cho con vì

những sự việc kia chứa quá nhiều đau khổ và không vui, cha mẹ không muốn con

sống không vui, con hiểu không?”

“Cha…” An Nhiên nhìn ông.

“Sau này đừng

hỏi những vấn đề này nữa, đặc biệt là trước mặt mẹ con, có một số tổn thương mà

thời gian cũng không thể chữa lành, con còn hỏi bà lần nữa, chỉ là đang nhắc nhở

bà ấy vết thương hồi đó nặng nề như thế nào, sâu đậm như thế nào.” Cố Hằng Văn

vỗ vỗ tay cô, nói như vậy.

An Nhiên gật đầu, không hỏi nhiều nữa. Một đêm

này, An Nhiên không sao ngủ được, cô biết cha cô ngồi một mình trong phòng khách

cả một đêm, cô không rõ mẹ và người đàn ông kia từng có ân oán gì, nhưng những

điều đó không quan trọng, quá khứ đã qua rồi, cô sẽ không lại hỏi nhiều nữa, cô

chờ cho mẹ quên lãng toàn bộ tổn thương và đau đớn này.

Khi trở lại đại viện

quân khu, Tần Vân đặc biệt ngồi ở phòng khách chờ anh, trên mặt vô cùng khó

coi. Tô Dịch Thừa sờ sờ cái mũi, từ ngoài đi vào, gọi: “Mẹ còn chưa ngủ

ư.”

Tần Vân nhìn cũng không nhìn anh, giọng nói lạnh lùng cứng rắn: “Còn biết

có người mẹ này sao, mẹ còn tưởng con đã quên ai là người sinh ra mình rồi

đấy.”

Tô Dịch Thừa cười, không tiếp lời bà, biết bây giờ bà đang nổi nóng,

nếu còn đổ thêm dầu vào lửa nữa thì đúng là đường cùng, cởi áo khoác ngồi xuống

đối diện bà, cầm tờ tạp chí quân sự trên bàn lật xem, cũng không nói

chuyện.

Thấy anh không nói gì, Tần Vân ngược lại có chút đứng ngồi không yên,

nghiêng người sang rút tờ tạp chí trong tay anh, còn một ít cơn giận còn sót

lại, chưa bình ổn, nói: “Mẹ đang nói chuyện với con đấy, con thế này là thái độ

gì.”

Nghe vậy, Tô Dịch Thừa ngồi thẳng người, nhìn chăm chút vào mắt

bà.

Tần Vân sửng sốt, tưởng là anh muốn nói gì, nhưng đợi một lúc lâu cũng

không thấy anh nói từ nào, không nhịn được hỏi: “con làm cái gì vậy?”

“Khụ.”

Tiếng Tô Dịch Thừa ho nhẹ, thái độ có chút nghiêm túc nói: “chân thành lắng nghe

mẹ dạy dỗ.”

Tần Vân vừa bực mình vừa buồn cười vỗ vào người con trai: “thôi

đi, không đứng đắn gì cả, con muốn nghe mẹ nói là được, lại còn lắng nghe dạy dỗ

nữa.”

Tô Dịch Thừa cười cười, ôm bả vai mẹ, nói: “tối nay con thật muốn trở

về cùng ăn cơm với mẹ, nhưng vừa rồi tạm thời có chuyện, thật là không dứt ra

được.”

“Con đừng lấy có việc ra lừa mẹ, một tháng không về lấy một lần, mỗi

lần đều không phải nói có việc không đi được.” Tần Vân tức giận nói.

Tô Dịch

Thừa sờ sờ lỗ mũi, không nói chuyện, nghĩ kĩ, quả thật như thế!

“Không nói

được gì sao.” Tần Vân nhìn anh, cười lạnh nói.

Tô Dịch Thừa đuối lý, vội vàng

rời đề tài, hỏi: “cha và ông đâu rồi ạ, đều ngủ rồi sao?”

“Ông con đã ngủ,

cha con ở trong thư phòng, vốn là vui mừng chờ con trở lại cùng ăn cơm, nào ngờ

con gọi một cú điện thoại nói không về, làm cho cả buổi tối ông con không cười

nổi.” Tần Vân oán giận nói.

Nghe vậy, Tô Dịch Thừa đứng dậy, “con đi thăm ông

và cha một chút.” Vừa nói vừa định đi tới thư phòng.

“Này, đợi đã.” Thấy anh

muốn đi, Tần Vân vội vàng kéo anh lại, nói: “ngồi xuống đã, mẹ còn có chuyện nói

với con.”

“Chuyện gì a?” Tô Dịch Thừa hỏi, trong lòng đột nhiên có dự cảm

chẳng lành.

“Hôm qua, phu nhân của Lý tham mưu trưởng quân khu đặc biệt đến

nhà đó, bảo là muốn giới thiệu đối tượng cho con, một cô bé là nghiên cứu sinh,

vô cùng xinh đẹp, tài giỏi, con xem lúc nào sắp xếp thời gian, con đi gặp mặt,

ăn một bữa cơm gì đó với con gái nhà người ta.” Tần Vân vội vàng nói.

Tô Dịch

Thừa thở dài, quả nhiên không ngoài dự đoán của anh, khi bà vòng vo, bà nhất

định muốn giới thiệu đối tượng cho anh, nhiều lần như thế, anh thực sự là có

phần sợ về nhà.

“Như thế nào a, nếu không, ngày mai mẹ thay con hẹn thời gian

với cô bé?” Tần Vân chủ động nói.

“Đừng mẹ.” Tô Dịch Thừa thật sự sợ mẹ anh

rồi, vội lắc đầu nói: “Hôn nhân của con mẹ không cần sốt ruột nữa, cũng đừng

giới thiệu cô gái nào nữa, ngày mai con phải đi S thị một chuyến đến ngày kia

mới về, như thế này đi, ngày kia hoặc là thứ hai, con dẫn người đến gặp mẹ.”

Trực tiếp đưa An Nhiên đến gặp bà, để bà đỡ tốn thời gian đi quan tâm chuyện hôn

nhân đại sự của anh.

“Người? người nào?” Trong chốc lát Tần Vân có chút không

kịp phản ứng.

“Bà xã của con, con dâu của mẹ.” Tô Dịch Thừa cười cười thần

bí, xoay người đi đến thư phòng, để lại Tần Vân sững sờ ngồi đó nhất thời chưa

kịp phản ứng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 102: .2
Chương 103
Chương 103: .2
Chương 104
Chương 105
Chương 105: .2
Chương 106
Chương 107
Chương 107: .2
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 126: .2
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 14
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...