Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây

Chương 2

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Truy Phong, chạy đua với nó nào!"

Cả người đàn ông và con tuấn mã đều đen như bóng đêm, chỉ có bốn vó con

ngựa đó có một vòng lông trắng như tuyết, cực kì cao quý thần tuấn, thân cao chân dài không kém con ngựa màu đỏ tía đó bao nhiêu.

Ngựa

sinh ra để chạy, lúc trước thấy đàn ngựa hoang lao qua như sấm rền dưới

chân, con ngựa đỏ tía chiếm hết oai phong, con ngựa màu đen sớm đã muốn

được so tài, chỉ có điều đã được huấn luyện nghiêm khắc nên không dám tự ý hành động khi chưa được chủ nhân cho phép. Lúc này vừa được chủ nhân

ra lệnh, nó đâu còn nhẫn nhịn được nữa, bốn vó như bay dũng mãnh lao

xuống dốc cao như một mũi tên nhọn đâm thẳng vào đàn ngựa hoang vạn ngựa cùng phi.

Tốc độ của nó nhanh như điện, bốn vó như đạp tuyết

cưỡi mây mang theo khí thế thẳng tiến không lui. Chỉ trong nháy mắt nó

đã chạy tới trước đàn ngựa, lao thẳng tới chỗ con ngựa lớn màu đỏ tía,

hơi thở của nó gần như thổi vào đầu con ngựa nọ.

Con ngựa đỏ tía

trước đó đang cố ý giảm tốc độ, kiêu ngạo như đủng đỉnh dạo bước đột

nhiên phát hiện kình địch, hơn nữa kình địch này còn là một kẻ vãng lai

không thuộc đàn của mình. Khí thế vương giả của nó lập tức bị kích

thích, không còn áp chế tốc độ, cánh mũi rung lên, bốn vó bung ra, bắt

đầu toàn lực chạy như điên.

Đàn ngựa hoang cũng bị kích thích

cùng chống lại kẻ từ bên ngoài tới, được con ngựa đỏ tía dẫn theo, tốc

độ cả đàn chợt nâng cao như nước lũ cuồn cuộn lập tức nhấn chìm một

người một ngựa màu đen đó.

Với tốc độ nhanh như vậy, trong vòng

vây của nhiều ngựa như vậy, chỉ cần tốc độ của con tuấn mã màu đen hơi

giảm bớt là người đàn ông trên ngựa sẽ khó thoát khỏi vận mệnh bị hất

ngã rồi bị vạn con ngựa chà đạp. Dưới vô vàn vó ngựa này, chắc chắn

không ai còn có cơ hội sống sót.

Trong tình thế nguy hiểm như

vậy, người đàn ông trên con ngựa đen vẫn vững vàng như một tảng đá, vẫn

bình tĩnh như nước hồ sâu, không chút hoang mang kéo cương, xoay ngựa,

nghiêng người, tốc độ không hề giảm, lách qua khe hở giữa đàn ngựa với

góc độ nhỏ nhất như kiếm sắc xuyên qua đám mây, một lần nữa chạy tới bên cạnh con ngựa đỏ tía.

Muốn giành được tiên cơ giữa vạn ngựa cùng phi, dĩ nhiên bảo mã là rất quan trọng, nhưng trình độ của kị sĩ còn

quan trọng hơn, tốc độ, sức mạnh, góc độ, không thể thiếu bất cứ thứ

nào. Vừa rồi người đàn ông này lách qua đàn ngựa thoạt nhìn có vẻ đơn

giản nhưng thực ra độ khó rất cao, cũng cực kì nguy hiểm. Từ đó có thể

thấy thuật cưỡi ngựa của người này đã đạt đến mức xuất thần nhập hóa,

quả thật rất khó tưởng tượng.

Gặp phải đối thủ thật sự, sự kiêu

ngạo của con ngựa đỏ tía càng tràn ngập. Nó trợn mắt nhìn con ngựa màu

đen bên cạnh, hơi thở phun mạnh, lần nữa tăng tốc.

Tuy nhiên con

ngựa màu đen cũng không phải loại tầm thường, bốn vó guồng như gió, lông bờm tung bay, trong nháy mắt đã lại đuổi kịp đối thủ.

Hai ngựa

một người hóa thành hai vệt tàn ảnh một đỏ một đen lao vút về phía ánh

mặt trời sắp lặn xa xa, bỏ lại đàn ngựa hoang ở mãi đằng sau.

Gió thổi phần phật, người đàn ông trên ngựa tay áo tung bay, mắt càng ngày càng sáng, nụ cười càng ngày càng tươi.

Trong thời gian ăn một bữa cơm, hai con ngựa đã chạy được hơn mười dặm. Hơi

thở của con ngựa đỏ tía đã nặng nề, trên cổ cũng lấp lánh mồ hôi.

Con ngựa màu đen cũng thở phì phò, cánh mũi không ngừng rung động.

Nhưng hai con ngựa vẫn tiếp tục chạy, tốc độ không hề giảm, chớp mắt đã đến

dưới chân Dị Thiên Nhai, chỉ còn cách quân doanh Đại Sóc có vài dặm.

Xa xa nhìn thấy quân kì Đại Sóc phấp phới, người đàn ông áo đen ghìm cương ngựa, con Truy Phong màu đen hí dài một tiếng, giơ hai chân trước lên.

Người đàn ông ngồi ngay ngắn trên ngựa cao giọng cười to, tinh thần phấn chấn: "Ngựa tốt! Hôm nay dừng ở đây, hôm khác lại tìm ngươi thi đấu".

Nhìn con ngựa đỏ tía biến mất sau Dị Thiên Nhai, Truy Phong dùng bốn vó cào cát vàng, thờ phì phì không chịu phục.

Ngũ quan như điêu khắc của người đàn ông giãn ra, tâm tình hiển nhiên hết

sức khoan khoái, vỗ cổ ngựa cười nói: "Nó không có hàm thiếc, không có

yên cương, ngươi phải chở thêm một người, đương nhiên bất lợi hơn nó.

Lần sau ta thả ngươi ra, cho ngươi đến thảo nguyên Dã Tây này đua với nó một trận sảng khoái".

Truy Phong rất hiểu ý người, đôi mắt to

trong như nước lộ ra vẻ chờ mong. Vốn nó cũng là vua trong loài ngựa,

được huấn luyện chuyên nghiệp, thông hiểu các loại tránh né chiến thuật, hơn đám ngựa hoang không có quy củ đó vô số bậc, vốn vẫn cao ngạo coi

khinh thiên hạ. Nhưng so với con ngựa đỏ tía, nó lại thiếu sự hoang dã

tự do vô câu vô thúc, lần so tài này quả thật hơi uất ức và không cam

lòng.

Chỉ dựa vào không hàm thiếc không yên cương, trần trụi ra

trận thôi sao? Có bản lãnh thì chở thế tử nhà ta không ăn không uống

hành quân cấp tốc năm trăm dặm thử xem ngươi có mệt nằm bò ra không!

Một lát sau ba người còn lại lần lượt chạy tới, một người trong đó vội vàng nói: "Thế tử, phía trước đã là quân doanh Đại Sóc, không thể đi tiếp

được".

Người đàn ông áo đen trẻ tuổi ngồi trên ngựa, tư thế hiên

ngang, khí thế ép người, nhìn quân kì Đại Sóc xa xa, đôi mắt như nước hồ nông sâu khó dò, trong giọng nói lại mang ngạo khí không cho phép nghi

vấn: "Hai năm, trong vòng hai năm, ta phải làm cho thiết kị Đại Lương

vui sướng rong ruổi vô câu vô thúc trên thảo nguyên hoang mạc này!"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 2
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...