Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây

Chương 6

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đại mạc sở dĩ trở thành đại mạc, không phải trời sinh mà là sau này mới tạo thành.

Chiến trận nhiều năm như vậy, bị muôn vàn vó ngựa đào lên nhiều năm như vậy,

bị trăm họ hai nước vứt bỏ nhiều năm như vậy, thế là trở thành bộ dáng

bây giờ, đất màu bị trôi, cát bụi đầy trời, một chút cũng không hề đáng

yêu.

Nhưng ở một nơi ít dấu chân người sâu trong đại mạc lại có liễu rủ hoa cười, hình ảnh hoàn toàn trái ngược.

Dưới khe núi Thiên Nhận sau Dị Thiên Nhai, một dòng suối nước nóng trong

suốt như ngọc đang bốc hơi nóng nhè nhẹ, xung quanh cỏ xanh hoa đỏ, sắc

xuân tươi đẹp, rất nhiều đóa hoa dâm bụt nở đầy trên cây cao, màu sắc đỏ tươi như lửa.

Bên dòng suối, một con ngựa lớn màu đỏ tía cực kì

thần tuấn đang nhàn nhã nhai cỏ non, ăn rất ngon lành, rất nhập tâm,

chính là con ngựa đầu đàn hôm đó đã so cước trình với con Truy Phong màu đen trên thảo nguyên Dã Tây.

Con ngựa này thân cao chân dài, mắt như chuông treo, cơ bắp toàn thân săn chắc dẻo dai, tuyệt không có một

chút mỡ thừa nào, da dẻ toàn thân bóng loáng, lông bờm dài mượt từng sợi rõ ràng rủ xuống bên cổ, dáng vóc cực tốt, nếu như có một cuộc thi ngựa mẫu thì giành giải nhất cũng không có vấn đề lớn.

Nhưng nếu chỉ có những thứ này thì chỉ có thể nói nó tuấn, không thể nói nó thần.

Thế gian này tuấn mã rất nhiều, thần mã lại rất ít, ngựa vừa thần vừa tuấn ít lại càng ít.

Sở dĩ con ngựa màu đỏ tía này được gọi là thần tuấn, điểm mấu chốt là ở dưới chân nó.

Dưới chân nó có đống đen sì sì mượt như nhung, nhìn kĩ lại thì hóa ra là một con báo đen cực kì hiếm thấy, toàn thân đen tuyền không hề có một sợi

lông khác màu. Tuy nó còn bé, thân hình chưa cao to nhưng nanh vuốt đã

rất sắc bén, lấp lánh ánh sáng lạnh, đủ để xé nát những con mãnh thú to

hơn nó nhiều.

Nhưng lúc này con mãnh thú đó lại đang làm nũng, đối tượng làm nũng chính là con ngựa to đang vùi đầu gặm cỏ như chết đói đó.

Con báo đen thân thiết cọ đầu vào chân ngựa, con ngựa không thèm nhìn, bực

bội giơ chân đá văng ra. Con báo đen lăn mấy vòng dưới đất, lắc đầm ngẫm nghĩ một hồi rồi lại chạy tới cọ tiếp không hề nhụt chí, phong độ càng

đánh càng thua, càng thua càng đánh này thật khiến cho người ta bội

phục.

Đại nghiệp ăn cỏ bị quấy rầy, con ngựa càng phiền muộn, thế là co chân đá con báo càng xa hơn. Báo đen bò dậy, đầu óc choáng váng,

nhe răng nhếch miệng lộ ra nanh vuốt với con ngựa lớn rồi gầm lên mấy

tiếng.

Con ngựa không hề để ý, tiếp tục ăn cỏ, phất đuôi như vừa đuổi được một con ruồi đen kêu vo vo.

Thấy đe dọa không có hiệu quả, con báo nhỏ đành phải lại gần, nhưng không

dám tới gần quá mức, rụt rè đến nằm cách chân ngựa một đoạn, giơ vuốt

lên bắt mấy con bươm bướm.

Làm báo làm đến như thế, báo mẹ có biết thì nhất định sẽ xấu hổ mà chết.

Làm ngựa làm được như vậy, đúng là làm rạng rỡ tổ tông, các thế hệ tiền bối cũng được thơm lây.

Báo đen vô cùng buồn chán dùng chân trái đánh nhau với chân phải một lát,

đột nhiên khịt mũi hú dài một tiếng, hóa thành một vệt đen lao về phía

đứa bé vừa đi vào.

Đứa bé đưa tay che ngực, linh hoạt tránh thoát cú vồ tưởng như không thể trượt được của báo đen, vẫy tay chào hỏi con

ngựa: "Xin chào đại Hồng!"

Con ngựa phì mũi mấy cái, bốn vó khỏe

mạnh rung rung, ngẩng đầu quay ra nhìn về phía đám cỏ nước tốt tươi dưới suối, thể hiện rõ ràng sự khinh thường giận dữ đối với cái tên quá tầm

thường này.

Đứa bé lại xua tay với con báo đen dưới đất đang lấy đà lao tới, chào hỏi: "Xin chào tiểu Hắc!"

Con báo đen lập tức khúm núm ghé tới, ôm lấy chân đứa bé, thân thiết vuốt

ve, thể hiện rõ ràng sự hài lòng tuyệt đối với cái tên cũng tầm thường

chẳng kém gì này.

Đứa bé vuốt đầu báo đen, vui vẻ chạy vào ngôi

nhà tranh hơi cũ nát bên suối, hết sức phấn khởi kêu lên: "Tía, tía, con hái được nguyệt dạ liên rồi".

Tía không trả lời, tía không có nhà.

Trong nhà tranh rất sạch sẽ, trên giá sách bày đầy sách thuốc ngay ngắn, còn

có rất nhiều tập tranh vẽ các loại binh khí hình thù kì quái.

Nét mực trên bức tranh đặt trên bàn sách còn chưa khô, hình vẽ là một người đẹp không hề ngoài dự tính.

Tía chưa bao giờ vẽ thứ khác, chỉ vẽ người đẹp, hơn nữa chỉ vẽ cùng một

người đẹp, chính diện, mặt bên, mỉm cười, hờn dỗi, tức giận, muộn sầu,

các loại hình thái biểu cảm trông sống động như thật. Người đẹp trên mỗi bức tranh đều cài một đóa hoa dâm bụt đỏ tươi trên mái tóc, sóng mắt

long lanh, xinh xắn vô ngần.

Từ đó suy ra tía vẽ rất giỏi, hơn

nữa lúc vẽ tranh luôn mang nặng tình cảm, bởi vì muốn vẽ một mĩ nhân đẹp như vậy thì không phải chỉ cần dùng đến tay mà còn phải dùng đến cả

trái tim.

Đứa bé hết sức thận trọng đặt một cái chặn giấy bằng đá lên trên bức tranh để khỏi bị gió thổi bay, sau đó thành thạo cho củi

vào bếp, lấy một miếng thịt gà rừng sấy khô ra thái lát cho vào nồi gạo

đặt lên bếp.

Sau khi bị ốm, tía chỉ có thể ăn cháo. Cháo gà rừng

có dinh dưỡng, bổ nguyên khí, quan trọng nhất là gà rừng rất ngốc, bắt

không hề tốn công, cho nên ngày nào bóng dáng nho nhỏ này cũng cho tía

ăn cháo gà rừng. Nếu có một ngày tía thay đổi khẩu vị, đổi gà rừng thành thỏ hoang thì phiền phức sẽ tăng gấp bội.

May là tía rất dễ nuôi, chưa bao giờ đòi đổi thực đơn.

Nhanh chóng làm xong tất cả những việc này, đứa bé lấy cây nguyệt dạ liên cất trong lòng ra, hết sức thận trọng đặt xuống đầu giường tía, đứng nhìn

hết sức vui mừng.

"Tía nói hái được nguyệt dạ liên, bệnh của tía sẽ khỏi. Sau khi khỏi bệnh, tía sẽ dẫn mình đến thị trấn mua quần áo mới".

Đứa bé cầm chéo áo bằng vải thô vừa cũ vừa rách trên người, gương mặt hơi

đỏ lên. Việc gì tía cũng biết làm, chỉ không giỏi nữ công, may quần áo

rất kì cục, mình lại phải lăn lê bò toài khắp nơi, chưa mặc được bao lâu đã rách nát tả tơi. Thực ra mình cũng không thích quần áo mới cho lắm,

chỉ cần tía khỏi bệnh thì có mặc bộ quần áo rách này mấy năm cũng không

sao cả.

Chỉ là, tía, cháo gà rừng trong nồi đã tỏa mùi thơm rồi, vì sao tía vẫn còn chưa về?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 6
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...