Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cao Thủ Kiếm Tiền!

Chương 131

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Chung Tình đứng ở bên, muốn an ủi lại thôi, khẽ thở dài, qua chuyện này, cô đã nhìn ra Tiểu Lộ là cô gái hài lòng với cuộc sống nhỏ, đơn giản, không thích xáo trộn, Trương Thắng sự nghiệp ngày càng lớn, thì khoảng cách giữa hai bên sẽ ngày càng lớn theo.

Bỏ đi chênh lệch thân phận địa vị, tầng cấp tâm lý và kiến thức cao thấp khiến họ ngày càng có nhiều vết nứt, còn có cách xử lý vấn đề thường ngày và thói quen sinh hoạt ngày càng khác nhau, Tiểu Lộ xét cho cùng tâm lý vẫn là cô công nhân nhà máy in năm nào, còn Trương Thắng thì đã xưa rất nhiều, cách suy nghĩ khác, cách nhìn nhận cuộc sống đã khác, cho dù Trương Thắng không có hồng nhan bên ngoài, e rằng rồi cũng tới ngày không thể tìm được tiếng nói chung nữa. Tiểu Lộ thuần khiết, đáng yêu nhưng rốt cuộc không phù hợp với Trương Thắng...

Cô đang suy nghĩ vẩn vơ thì có điện thoại:

- A lô... A, Đại Pháo, muốn tới bây giờ à? Thế này... Tổng giám đốc của chúng tôi đang có chuyện, ngày khác được không?

- La Đại Pháo hả?

Trương Thắng ngẩng đầu lên hỏi:

Chung Tình che điện thoại đáp:

- Đúng, anh ta nói muốn tới xem chợ của chúng ta.

- Bảo anh ấy tới đi.

Trương Thắng đứng lên nói:

- Nhưng bây giờ...

Trương Thắng chỉnh lại cổ áo, hít một hơi:

- Tôi không sao, chuyện nào ra chuyện đó, tôi sẽ tháp tùng anh ấy tham quan.

Chung Tình do dự gật đầu, sau đó tiếp tục trả lời điện thoại:

- Được, giám đốc chúng tôi mời anh tới, đích thân tổng giám đốc sẽ bồi tiếp anh đi thăm quan.

Đây chính là một Trương Thắng mà cô nói tới, y còn có trách nhiệm với sự nghiệp của mình, với mấy trăm nhân viên công ty.

….

Trương Thắng nghĩ lại hành vi quá khứ của mình, y phát hiện, khi Tiểu Lộ hoài nghi y và Chung Tình có tình cảm, y thấy oan uổng, phẫn nộ, thực tế, Tiểu Lộ không hề nghi oan cho y.

Giữa y và Chung Tình chỉ là không phát sinh ra bất kỳ chuyện gì thực chất thôi, nhưng cả hai thường ngày tiếp xúc quá ám muội không câu nệ tiểu tiết, y ngầm hưởng thụ sự ám muội đó, hành đông thì không, nhưng tư tưởng y hưởng thụ khoái cảm vụng trộm với cô gái khác.

Còn Tần Nhược Lan, từ khi biết cô có tình cảm với mình, chẳng phải bản thân rất thích sao? Cũng từng có suy nghĩ không nên sao? Coi như không có đêm đó thì y đã phản bội Tiểu Lộ, phản bội lý tưởng chính bản thân.

" Nam nhân đều là Vi Tiểu Bảo!"

Tiểu Lộ từng nói thế, sự thực bây giờ Trương Thắng dần thay đổi rồi, như con bườm say sưa vỡn giữa vườn hoa phong tình khác nhau, có phải nam nhân công thành danh toại đều thay đổi như thế?

Điều Trương Thắng muốn làm nhất bây giờ là tìm lại Tiểu Lộ, tìm lại bản thân đã lạc lối.

Nhưng y tìm tới tất cả những người có quen biết Tiểu Lộ, đi tới tất cả những nơi Tiểu Lộ có thể đi, đều không có chút tin tức nào, như cô đã hoàn toàn biến mất.

Trương Thắng bị cha mẹ gọi về nhà chửi mắng dữ dội suốt một ngày, mỗi lần gọi điện hỏi thăm chưa thấy Tiểu Lộ là lại chửi mắng y thêm lần nữa, thế nhưng y vẫn làm việc ngày đêm không nghỉ, vì nếu không có công việc để giải tỏa bắt áp ức, y sợ mình điên mất, và nếu không có Chung Tình ở bên chăm sóc, y cũng gục ngã vì kiện sức rồi.

Lúc rảnh rỗi, Trương Thắng lái xe đi khắp đường lớn ngõ nhỏ trong thành phố, biển người mênh mông, nhưng không có bóng dáng cô gái y thương nhớ...

Thời gian cứ từng ngày trôi qua, trận tuyết đầu mùa đã phủ xuống, vốn lúc này Trương Thắng và Tiểu Lộ cùng nhau bước vào phòng tân hôn, nhưng hiện mình y nhìn bông tuyết lượn lờ trước mắt.

Chiều ngày hôm đó công ty họp thường lệ, mùa đông tới, chuyện làm ăn của kho lạnh đi xuống, nhưng cuối năm nhiều ngày lễ tết, cung ứng thủy sản cực lớn, nên hiện trọng điểm kinh doanh đặt vào chợ thủy sản. Tham gia cuộc họp có Chung Tình, Hắc Tử và Ngưu Nhược Hiên giám đốc mới của phòng tài vụ, còn Quách Y Tinh bận đi liên hệ nghiệp vụ không về kịp.

-... Giai đoạn tiếp theo chúng ta sẽ ngả về chợ thủy sản, kho lạnh đợi tháng 3 năm sau trời ấm sẽ bố trí lại. Ừm, chủ yếu chỉ có thế thôi, giám đốc Ngưu, phương diện tài vụ anh có ý kiến gì không?

Ngưu Nhược Hiên đẩy mắt kính, nhìn tài liệu nói:

- Vấn đề phương diện tài vụ chủ yếu có hai cái, tài chính cho Từ Hải Sinh vay có kỳ hạn quá dài, mặc dù thế chấp bằng cổ phần công ty, nguy hiểm không lớn, nhưng làm tài chính lưu động của chúng ta vô cùng thiếu hụt...

Trương Thắng phất tay cắt ngang:

- Tôi biết rồi, đợi đợt nhà xưởng cuối cùng cho thuê xong, lấy một phần làm tài chính lưu động, vấn đề nữa là gì?

- Chúng ta và tập đoàn Bảo Nguyên nắm cổ phần chéo của nhau, chúng ta có lợi từ thanh danh của họ, nhưng là cổ đông của tập đoàn Bảo Nguyên, chúng ta cũng cần nắm rõ nguy hiểm kinh doanh của họ. Tổng giám đốc, theo tôi tìm hiểu, tập đoàn Bảo Nguyên không hùng mạnh như bề ngoài nhìn vào, bọn họ kinh doanh hỗn loạn, quản lý hỗn loạn, tài vụ cũng hỗn loạn, nhiều hạng mục tiến hành một cách mù quáng.

Trương Thắng gõ bàn hỏi:

- Ý anh là hiện giờ tập đoàn Bảo Nguyên có rất nhiều ẩn họa?

Ngưu Nhược Hiên trầm ngâm:

- Tv rồi báo chí đã khen ngợi tập đoàn này quá mức, cũng phủ lên người Trương Bảo Nguyên quá nhiều hào quang, vì vầng hào quang của nhà doanh nghiệp từ nông dân đi lên này đã che lấp đi đi tất cả vấn đề của nó.

- Nội bộ tập đoàn này mâu thuẫn trùng trùng do sự dụng người thân một cách vô nguyên tắc, sinh ra vấn đề quản lý. Không những thế, sách lược kinh doanh cũng không hề tốt, khuếch trương mù quáng, không củng cố thành quả, dẫn tới sự phồn vinh giả bề ngoài, chỉ cần một nơi xảy ra vấn đề, sẽ dẫn tới phản ứng dây chuyền.

Chung Tình nói tiếp:

- Ý anh là chuỗi tài chính mà không tiếp nối được, cả xí nghiệp lớn đó sẽ không thể cứu vãn.

- Đúng, người khổng lồ sẽ sụp đổ trong khoảnh khắc, gần đây Bảo Nguyên huy động trên 50 triệu, người ngoài chỉ suýt xoa vì danh tiếng của Bảo Nguyên vì bọn họ kiếm tiền quá dễ dàng, thực ra nó lại phản ánh điều hoàn toàn ngược lại, điều đó nói lên tài chính lưu động của họ đang rất thiếu hụt, hơn nữa họ cũng mất năng lực vay vốn từ ngân hàng. Bọn họ làm thực nghiệp, tài sản hùng hậu chứ không phải tài chính hùng hậu, giờ số tài sản này đã đem thế chấp hết, nếu khoản tiền huy động vốn này mà không sử dụng tiền hợp lý, e rằng là cọng rơm đè chết con lừa...

Trương Thắng thấy hắn nói đúng, bản thân y nhận ra Trương Nguyên Bảo kinh doanh quá phưu lưu, quá tự tin vào bản thân, gãi cằm trầm ngâm:

- Lão Ngưu, chúng ta đầu tư vào đó không nhiều, nếu có nguy hiểm cũng đâu ảnh hưởng mấy tới chúng ta, có cần trịnh trọng như vậy không?

Chung Tình ngẫm nghĩ:

- Tôi cho rằng tôi hiểu ý giám đốc Ngưu rồi, cái chúng ta tổn thất không phải tài chính, mà là lòng tin. Dù sao tên chúng ta có chữ Bảo Nguyên, khi Bảo Nguyên có vấn đề, ai chẳng muốn tránh xa nó. Giám đốc Ngưu, anh có biện pháp nào hạn chế nguy hiểm cho chúng ta không?

- Biện pháp thì đơn giản, trở lực chủ yếu là...

Đúng lúc này Quách Y Tinh thở hồng hộc chạy vào, Trương Thắng vẫy tay:

- Anh tới đúng lúc lắm, ngồi xuống chúng ta cùng nghiên cứu.

- Giám, giám đốc... Ra đây tôi có chuyện muốn nói riêng với anh.

- Ổ?

Trương Thắng nghi hoặc nhìn y một cái, gật đầu với mọi người rồi ra ngoài phòng họp:

- Anh béo, có chuyện gì thế?

- Tôi, tôi nhìn thấy Tiểu Lộ.

Trương Thắng mừng rỡ, tóm lấy vai hắn:

- Cô ấy ở đâu, nói mau.

- Mùa đông mọi người thích ăn lẩu, tôi suy tính mở rộng nguồn khách, cho nên chuyên môn...

- Đừng nói thứ vô nghĩa.

Trương Thắng gấp tới độ quên cả thân phận, đá Quách Y Tinh một cái:

- Cô ấy ở đâu?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 131
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...