Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cao Thủ Kiếm Tiền!

Chương 34

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Chẳng nói được mấy câu thì hết chuyện, không ai biết nói tiếp thế nào, cả hai đều thuộc tính cách ít nói. Trịnh Tiểu Lộ tuy tính tình có mặt trẻ con, nhưng là cô gái từng yêu đương, thậm chí đã đính hôn rồi, chuyện nam nữ không lạ gì nữa, một mình ở trong phòng cùng với Trương Thắng, có chút thiếu tự nhiên, vờ đưa mắt nhìn quanh phòng ngắm mấy bức họa báo Lý Tiểu Long dán trên tường, dù sao không thể đến một cái rồi về ngay.

Trương Thắng thì không cần nói nữa, lòng có ý đồ không trong sáng, ngần ngừ một lúc, hỏi:

- Bọn họ... có tìm em kiếm chuyện không?

Trịnh Tiểu Lộ lắc đầu, ngón tay vô thức nắm ra giường, cúi đầu không nói.

- Trưởng phòng Mạch bị bắt đã hơn nửa năm, anh nghĩ hiện giờ tâm tình em hẳn cũng đã bình tĩnh lại, anh ta... tự sát, cũng là một sự giải thoát, phạm vào tội đó, cả đời này không còn cơ hội ra ngoài. Em cũng đã hết lòng, nhưng hai người không có... duyên phận, đừng nghĩ nhiều nữa.

Trịnh Tiểu Lộ vẫn không nói, hai tay mân mê cốc nước, ánh mắt mờ mịt, lúc Mạch Hiểu Tề bị bắt, với cô mà nói không khác gì bầu trời bỗng dưng sụp đổ, tâm trạng cực kỳ tồi tệ, người cùng KTX thấy cô cũng không dám nói chuyện, mỗi sáng tỉnh lại, gối đều đẫm nước mắt, mất hơn một tháng trời mới tạm gọi chấp nhận hiện thực.

- Từ nhỏ em không có người chăm lo, cho nên cái gì cũng tự làm được, không cần ai lo lắng hay săn sóc mình, nhưng em.. em luôn cảm thấy bất an. Anh ấy theo đuổi em, em mới cảm thấy được có người lo lắng, quan tâm, nhớ nhung tới mình. Anh ấy luôn quan tâm tới em, hỏi em buổi tối mấy giờ ngủ, trong ngày gặp ai, bình thường làm gì, cuối tuần anh ấy không rảnh ở bên cạnh em đi đâu, khi nào thấy em làm việc gì không đúng là anh ấy trách mắng ngay, em nghe mà ấm lòng...

Còn Trương Thắng nghe mà hàm muốn rớt cả ra, thế đâu phải là quan tâm chứ, rõ ràng là không yên tâm, quản chế con nhà người ta chặt chẽ hơn cả tù phạm, thế mà Tiểu Lộ lại cho là quan tâm yêu thương. Con gái bây giờ ai cũng hướng tới tự do, có ai thích chút không gian riêng tư cũng không có, bị người ta coi như chim trong lòng, vậy mà... cô gái này, đầu óc đúng là... có vấn đề.

- Anh ấy đối xử với em rất tốt, nên khi anh ấy ngỏ lời, em hạnh phúc biết bao, em có thể tự gây dựng gia đình cho mình rồi... vậy mà...

Nói tới đó Trịnh Tiểu Lộ lại muốn khóc:

Trương Thắng không miêu tả nổi cảm xúc bản thân thế nào nữa:

- Đêm nay là giao thừa, hãy bỏ hết tâm sự đi, vui vẻ bắt đầu một năm mới, em còn trẻ, đường đời còn dài lắm, vẫn còn vô hạn khả năng, vô hạn hi vọng trước mắt, chỉ cần chúng ta biết nắm lấy.

- Anh nói như ông cụ ấy.

Trịnh Tiểu Lộ ngửa đầu, không cho nước mắt chảy ra:

- Nhưng anh nói đúng, anh xem, năm mới sắp tới rồi, em lại đi nói những lời không vui với anh, khiến mọi người đều không vui. Yên tâm, em sẽ không vì thế mà suy sụp đâu, từ nhỏ em đã học được kiên cường rồi, chuyện đã qua, chỉ nhớ lại còn chút thương tâm thôi.

Đúng lúc này ông Trương ở ngoài gọi:

- A Thắng, dưới lầu có điện thoại tìm con.

- Em đợi anh nhé, anh đi nghe điện thoại rồi về ngay.

Trương Thắng đoán được điện thoại của ai, ba chân bốn cẳng chạy xuống lầu, vừa "a lô" một cái, đầu kia điện thoại truyền tới tiếng cười dài:

- Chú em, chúng ta thành công rồi! Ha ha ha, cậu xem TV rồi chứ, quy hoạch năm mới của chính phủ đã đề rõ yêu cầu khai phát khu Kiều Tây.

Trương Thắng cũng cười toét cả miệng:

- Giám đốc Từ, tôi cũng xem TV rồi, lúc vừa nghe thấy còn không nói ra lời, chỉ sợ nghe nhầm, chỉ muốn nghe lại thêm mấy lần.

- Không nói nhiều nữa, chúng ta đánh cược thành công rồi, cậu tới chỗ tôi đi, chúng ta thương lượng làm sao sau này sang tay chỗ đất đó với giá cao.

- Ngay bây giờ sao?

Thương Thắng hơi ngần ngừ, y ngàn vạn lần không muốn, Trịnh Tiểu Lộ lần đầu tới nhà:

- Tất nhiên, lúc này còn chuyện gì quan trọng hơn chuyện đó nữa? Cậu cũng bình tĩnh thật đấy, tôi còn tượng cậu biết tin sẽ tới nhà tôi trước...

Đúng, bây giờ chuyện này mới là tối quan trọng, chỉ cần giải quyết thỏa đáng rồi, y sẽ có thể theo đuổi Tiểu Lộ mà không cần có chút lấn cấn nào nữa, tương lai còn dài mà, dứt khoát nói:

- Vâng, giám đốc đợi chút, tôi tới ngay.

Trương Thắng cúp điện thoại chạy như bay về nhà, Tiểu Lộ vẫn ngồi nguyên tại chỗ cũ, rất câu nệ:

- Tiểu Lộ, ngại quá, anh có chuyện gấp, phải đi bây giờ..

Trịnh Tiểu Lộ nghe vậy đứng dậy ngay, cha mẹ Trương Thắng hiểu lầm quan hệ của bọn họ, khiến cô cũng không muốn ở lại ăn cơm, giờ có cớ rồi, đội mũ len lên:

- Em cũng đang định đi, chúng ta cùng xuống lầu.

Bà Trương nghe thấy vội chạy vào:

- Tiểu Lộ, sắp trưa rồi, A Thắng nó có việc thì kệ nó, cháu ở lại ăn cơm với hai bác đi.

Mắt thì nhìn con trai oán trách, lần đầu bạn gái tới nhà, vậy mà lại đi mất, không biết điều gì cả.

Trịnh Tiểu Lộ vừa đi ra ngoài, vừa khách khí nói:

- Cám ơn bác ạ, cháu cũng còn có việc phải làm, sau này có cơ hội tới thăm bác.

Ông bà Trương tiếc lắm, nhưng con trai mình không ở nhà, con gái nhà người ta tất nhiên phải giữ ý giữ tứ rồi, dặn Tiểu Lộ nhất định lần sau phải tới ăn cơm mới cho cô về.

Hai người cùng nhau đi xuống lầu, Trịnh Tiểu Lộ tò mò nhìn không mặt không giấu được niềm vui của Trương Thắng:

- Anh Trương, có chuyện gì mà vui vậy?

Trương Thắng hớn hở nói:

- À, khu Kiều Tây... Ừm, có mấy người bạn lâu không gặp ở Kiều Tây hẹn anh đi ăn cơm.

Trước kia Trương Thắng luôn suy nghĩ mọi chuyện đơn giản, trải qua lần mua bán đất này, y từng trải hơn nhiều, bây giờ tuy sắp thành đại gia rồi, song vẫn có khả năng chưa lường trước, mà Trịnh Tiểu Lộ lại rất mẫn cảm với những điều bất ổn, cho nên lời nói ra lại thôi.

Trịnh Tiểu Lộ mở khóa xe đạp, trước khi đi còn dặn:

- Anh Trương, em về đây, anh uống ít thôi nhé, năm mới đường nhiều xe, không an toàn.

- Ừ.

Trương Thắng đáp một tiếng, nhìn Tiểu Lộ đi hơn chục mét rồi, không kìm lòng được đuổi theo gọi:

- Tiểu Lộ.

Trịnh Tiểu Lộ phanh xe lại, Trương Thắng chạy nhanh tới nơi, tim đập thình thịch, lấy dũng khí hỏi:

- Tiểu Lộ, buổi tối em có rảnh không?

Nhìn vẻ mặt Trương Thắng, Trịnh Tiểu Lộ chợt hiểu ra, lúng túng một lúc mới thiếu tự nhiên hỏi lại:

- Em, em không có việc gì, làm sao?

- Đêm nay quảng trường trung tâm tổ chức dạ tiệc ngoài trời, còn đốt pháo hoa nữa, em có muốn đi xem không? Anh, muốn hẹn em đi cùng.

Tuy nửa năm rồi chưa gặp, nhưng bạn trai của cô mới tự sát ngày hôm qua thôi, vậy mà đã cùng nam nhân khác đi chơi, hơn nữa không phải là đi chơi bình thường, rõ ràng là buổi hẹn hò, còn chưa xảy ra Trịnh Tiểu Lộ có cảm giác phạm tội. Cô muốn từ chối, nhưng lại sợ làm Trương Thắng thương tâm, không biết lên tiếng thế nào, đành im lặng.

- Anh vô tâm quá.

Trương Thắng làm vẻ mặt tự trách:

- Xin lỗi em, coi như anh chưa nói, Tiểu Lộ, em về đi, cẩn thận chút... Dù sao, anh cũng không thích pháo hoa lắm, ha ha ha, thôi vậy, anh, anh cũng phải đi đây.

Nói tới đó giọng y có chút nghèn nghẹn, quay đầu, đi từng bước từng bước, bước chân có phần chập choạng nặng nề, bóng lưng thê lương cô quạnh...

- Anh Trương.

Trương Thắng dừng bước nhưng không quay lại.

Trịnh Tiểu Lộ lí nhí hỏi:

- Mấy, mấy giờ?

Mi mắt Trương Thắng hơi nhướng lên, mộ nụ cười gian xảo xuất hiện bên mép, y biết mà, đối với cô gái dễ mềm lòng, lương thiện như Tiểu Lộ, cách này tới tám phần sẽ thành công, y đã thử một lần rồi. Thở dài, giọng cố ý làm ra vẻ đau đớn:

- Vừa rồi là anh không đúng, anh không nên làm khó em.

Trịnh Tiểu Lộ dậm chân, giọng dứt khoát hơn:

- Em đâu có khó xử, cho em biết mấy giờ, để em còn chuẩn bị.

Trương Thắng quay đầu lại nhìn cô tha thiết:

- Em thật sự muốn đi sao?

Trịnh Tiểu Lộ lúc này chỉ muốn dỗ cho Trương Thắng khỏi thương tâm, còn mỉm cười, làm ra vẻ háo hức:

- Đúng đấy, em chưa bao giờ đi xem lễ bắn pháo hoa năm mới, muốn đi một lần cho biết, năm mới mà, chẳng phải anh bảo em năm mới nên vui vẻ à?

- 8 giờ nhé, anh sẽ tới đón em, 9 giờ buổi lễ mừng năm sẽ bắt đầu.

Trịnh Tiểu Lộ xua tay:

- Không cần đâu, KTX của em phải đi ngược đường một đoạn, anh nói địa điểm, em tự tới là được.

Khi một cô gái không muốn nam nhân tới nhà mình, dù vì viện lý do gì, chứng tỏ nam nhân kia còn cố gắng nhiều, Trương Thắng không thất vọng, hôm nay lừa được Tiểu Lộ đi chơi là thành công lớn rồi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 34
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...