Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cao Thủ Kiếm Tiền!

Chương 217

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

" Em gái di động thích mềm không thích cứng, quả nhiên là thế." Trương Thắng cầm chai rượu vang Pháp, rót vào hai chiếc ly, đưa cho cô một cái.

- Cheers!

Hai chiếc ly chạm vào nhau, phát ra âm thanh êm tai.

- Cho anh theo đuổi em được không? Lần này Trương Thắng hỏi nghiêm túc, cũng là có tính toán, cô gái này tâm địa không cần bàn cãi, ngoại lạnh trong ấm, từ dung mạo tới nghề cảnh sát, đảm bảo cha mẹ y hài lòng, y đã qua tuổi yêu đương đơn thuần rồi, gặp một cô gái tốt, tất nhiên nghĩ tới chuyện nghiêm túc lâu dài:

Tần Nhược Nam quẫn bách đặt ly xuống: - Anh nhất định phải nói chuyện này sao?

- Được, vậy anh hỏi câu khác, tên em là gì?

Tần Nhược Nam cầm ly rượu lên uống che khuôn mặt đỏ au: - Anh thật là phiền, suốt ngày tra hỏi tên người ta làm cái gì?

- Chẳng lẽ sau này anh cứ gọi em là cô cảnh sát của anh mãi à?

- Cái gì mà sau này?

- Em hiểu ý anh mà, phải không?

Mấy năm cơ sở làm tri kỷ điện thoại, quen đấu khẩu với nhau, dần dần nói chuyện tự nhiên hơn, rượu cũng uống nhiều hơn, bất tri bất giác ánh mắt trở nên ám muội...

***** *****

Ông chủ Tạ trò chuyện với vài người bạn quay về, không thấy Trương Thắng đâu, liền hỏi phục vụ.

Phục vụ vội đáp: - Anh Trương dẫn cô gái kia vào phòng số 5 rồi ạ. Nói tới đó vì thể hiện mình cơ trí nhanh nhạy còn bổ xung: - Ông chủ yên tâm, anh ấy là khách quan trọng, chúng tôi nhất định phục vụ chu đáo, rượu, hoa quả đều đã mang vào đầy đủ.

- Ừ, tốt … hả? Rươu, có rượu? Ông chủ Tạ nghe tới đó thì tái mặt, vì rượu ở đây có vấn đề, do khách hàng nơi này đa phần là người bị tửu sắc khoét rỗng rồi, hơn nữa nói thật tuy những cô gái ở đây rất xinh đẹp, song với những người thừa tiền của, thì không thiếu thứ này, cho nên trừ những chai rượu khách gửi, còn lại tiêm thêm ít thuốc kích thích.

Loại thuốc kích thích này không quá mạnh, chủ yếu trợ hứng, được cái không màu không vị. Phục vụ ở trong này lại không phải người ngoài kia, nên không biết thân phận cô gái... Ông chủ Tạ toát mồ hôi, chạy tới trước cửa phòng số 5, định xông vào ngăn cản, nhưng không rõ hai người trong kia đã phát triển tới mức độ nào, chẳng may đang trần truồng làm chuyện đó rồi, chẳng phải chọc giận họ sao?

Ông chủ Tạ cười khổ liên hồi, giờ chỉ còn cách vờ không biết gì, đánh chết không nhận, vả lại thứ thuốc kia chỉ có tác dụng trợ hứng, không làm người ta mê loạn, nếu bọ họ có xảy ra chuyện là do chàng có tình thiếp có ý, liên quan gì tới mình?

Từ nay về sau, cô gái đó lòng thấy có lỗi với chồng, không quản chuyện chồng của mình nữa, bạn Trương Thắng dùng một cái nón xanh đổi lấy tấm thân tự do, thoải mái tầm hoan tác lạc, chẳng phải là lãi lớn sao? Trương Thắng thì được nếm thử một trong hai thứ cấm kỵ là "con thầy, vợ bạn", diễm phúc vô biên; còn chỗ của mình thiên hạ thái bình, không còn chuyện nữ cảnh sát tới bắt gian nữa...

" Ái chà, công đức vô lượng, Trương thí chủ lấy thân nuôi hổ, tinh thần này thật vĩ đại." Ông chủ Tạ nghĩ tới đó, chắp tay sau lưng đủng đỉnh bỏ đi.

***** *****

- Anh, anh tới gần tôi thế làm gì?

Tần Nhược Nam hai tay chống ghế sô pha, nhìn Trương Thắng ngày càng áp tới gần, khiến hơi thở cô vừa gấp vừa ngắn, sợ hãi nhưng trong đầu lại hoàn toàn không hề này ra ý định dùng bạo lực khống chế y.

Dưới ánh đèn mê ly, gò má Tần Nhược Nam nhuốm một màu hồng tươi đẹp, đó là biểu hiện động tình, làm cô thêm muôn phần kiều diễm, cô không biết tối nay vì sao sức kiềm chế yếu như vậy, thủ đoạn cả Trương Thắng chẳng hề cao minh hơn những người theo đuổi cô, nhưng khiến tim cô đập loạn nhịp, hơn nữa còn sinh ham muốn mơ hồ, chẳng lẽ mình thầm có tình cảm với y lúc nào không hay, phương diện tình cảm, kinh nghiệm của cô rất ít ỏi.

- Không làm gì, chỉ thấy, cánh môi em rất đẹp.

Tần Nhược Nam lắp bắp: - Anh, anh đừng nói dối, tôi biết anh định làm cái gì, tôi học tâm lý học tội phạm đấy.

Trương Thắng bị biểu hiện thú vị của Tần Nhược Nam làm ngứa ngáy: - Vậy em đoán xem anh định làm gì?

- Dựa vào ánh mắt, tư thế, cùng với lời nói không thành thật kia... Chứng tỏ anh muốn... ưm...

Hai mắt Tần Nhược Nam mở thật to, vì cô vừa nói tới đó thì cổ trầm xuống, hai cánh môi bị người ta lấp kín.

- Ưm.. Ưm... Tần Nhược Nam như vẫn muốn nói gì đó, nhưng còn làm sao nói ra được, hai tay mất hết sức lực ngã xuống ghế sô pha, làm Trương Thắng ngã theo, đè lên người cô, cô muốn nói, nhưng cái lưỡi ma quái cứ nhăm nhe muốn tách hàm răng cô chui vào, cô phải cắn chặt răng phát ra tiếng kháng nghị không rõ ràng, đầu lắc trái lắc phải né tránh.

Trương Thắng lúc này dục vọng chiếm chủ đạo, không suy xét nhiều nữa, hôn chùn chụt, bất kể đó là môi hay má, tay cũng đưa ra bóp ngực cô. Tần Nhược Nam run bắn người, Trương Thắng cảm giác tay chạm vào thứ thật mềm thật đàn, hồi, nơi đó không lớn lắm, nhưng khiến y tham lam vầy vò.

Tần Nhược Nam bị tấn công cả hai đường làm hơi thở gấp rút, bị Trương Thắng thừa cơ đưa lưỡi vào, bắt cái lưỡi nhỏ kia làm tù binh, quấn lấy nó, trơn vô cùng, giống như có miếng đậu hũ tươi ngon trong miệng vậy, càng ăn càng thấy không đủ.

Ngón chân Tần Nhược Nam quắp lại, thi thoảng cô muốn phản kháng, muốn đưa tay lên ngăn cản, nhưng tay bủn rủn không có sức lực, vì khoái cảm kia thực sự khiến người ta ngây ngất, thậm chí cô còn có chút chờ đợi, vì cô cũng biết chuyện nam nữ, không đơn thuần chỉ là ôm ấp vuốt ve bên ngoài, người quằn quại như rắn trên ghế sô pha, miệng thi thoảng phát ra tiếng kêu nho nhỏ vô nghĩa.

Miệng Trương Thắng đã rời đi, nó lướt qua cổ cô, xuống dưới, cách lớp áo, ngậm lấy núm vú cô, nhay nhẹ, bị kích thích dữ dội Tần Nhược Nam mím chặt môi dưới, bầu vú ngây thơ chẳng biết nguy cơ chủ nhân đamg đối mặt, ưỡn cao lên như muốn khoe hết sức sống của mình, từ núm vú bị nam nhân chơi đùa có dòng điện li ti lan đi, ngứa ngáy không thỏa mãn, tên ngốc đó làm sao không cởi áo mình ra trước, rồi cô xấu hổ bởi ý nghĩ của chính bản thân.

Tần Nhược Nam càng lúc càng mất kiểm soát, hai hàm răng trắng vốn cắn chặt buông lỏng ra, tiếng rên rỉ mỗi lúc một rõ, cái cổ rướn lên, lấm tấm mồ hôi, rồi …

Bịch!

Cái ghế sô pha hơi nhỏ so với lượng vận động của bọn họ, thế là trong lúc phấn khích cả hai ngã xuống đất.

- Dừng... Dừng ngay...

Cú ngã làm Tần Nhược Nam rốt cuộc cũng tỉnh lại, thở hổn hển, đồng thời họng súng lạnh ngắt dí vào trán Trương Thắng đang có ý định bước tới tiếp tục hành vi bỉ ổi của y.

Trương Thắng thoáng giật mình, rồi miệng nở nụ cười gian tà, cha y từng làm lính, còn là chỉ đạo viên, trước kia bộ đội tập bắn súng trong núi, thi thoảng dẫn y theo, khả năng bắn súng của y còn cần thảo luận, nhưng y biết chốt an toàn chưa mở, nên không sợ nữa, giọng tủi thân: - Em nỡ bắn anh sao?

- Ai bảo anh anh … như thế với tôi, tôi là cảnh sát. Một tay cô luống cuống cài lại cúc áo không biết bị cởi ra tới ba cái từ khi nào, hai bên ngực áo ướt cả mảng lớn, làm mặt cô đỏ như tấm vải đỏ:

- Vì anh muốn em. Trương Thắng dùng ngữ điệu kiên quyết tuyên bố chủ quyền, cẩn thận quan sát thái độ Tần Nhược Nam: - Nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi anh sẽ theo đuổi em, em không nhận được lời theo đuổi của nam nhân khác, không được tốt với nam nhân khác, em là của anh.

- Anh là đồ thần kinh. Tần Nhược Nam thở hổn hển, nhưng không làm sao nổi giận với cái tên mặt dầy không biết thẹn này, ngược lại những lời to gan đó khiến cô yếu đuối mặt nóng ran, phát hiện này làm cô sợ hãi, cảnh giác nhìn y, lùi dần ra cửa:

- Nói cho anh biết tên của em.

- Mơ đi. Tần Nhược Nam bĩu môi:

- Em không nói, sáng mai anh thuê người làm một băng rôn lớn trước đồn cảnh sát, trên đó ghi " cô cảnh sát của anh, anh yêu em!"

- Đồ vô lại, anh dám. Tần Nhược Nam dừng bược, dậm chân tức tối:

- Em không tin thì thử xem.

- Anh, anh... Tần Nhược Nam hận ngứa răng, nhìn ánh mắt kia, tám chín phần là y dám lám thế, sau này cô còn dám nhìn đồng nghiệp nữa thôi, mở cửa, ném lại một câu: - Sợ anh rồi đấy, tôi tên Tần Nhược Nam.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 217
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...