Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cao Thủ Kiếm Tiền!

Chương 68

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trương Thắng gõ bàn nửa ngày trời chẳng nói một câu, Phương Khinh Sầu mất kiên nhẫn:

- Anh Trương, nếu tài liệu có chỗ nào không hiểu, anh có thể hỏi thẳng tôi.

Trương Thắng tủm tỉm cười, chỉ hồ sơ:

- Hiện tôi chưa hiểu lắm về năng lực công tác của anh, có điều tôi thấy anh nên nâng cao năng lực xử sự trước.

Phương Khinh Sầu không vui:

- Anh nói thế là sao, tôi có chỗ nào thất lễ à?

- Xin lỗi, năng lực công tác của anh có thể rất cao, nhưng một công ty, một đoàn đội, quan trọng nhất phải là tinh thần hợp tác. Từ hồ sơ này mà xét... Tôi hoài nghi khả năng hợp tác vui vẻ với đồng nghiệp của anh, vị lãnh đạo nào, ông chủ nào cũng vô tích sự, sao anh không tự làm ông chủ mà tới công ty vừa mới thành lập này. Tôi thấy công ty mình nhỏ khó cung cấp được cho anh vũ đài để thi triển sở trường, mời anh đi nơi khác vậy.

Phương Khinh Sầu đùng đùng nổi giận, chỉ thẳng mặt Trương Thắng:

- Đám chó chết bọn mày ỷ có tí tiền liền nghĩ mình luôn đúng. Mày có kinh nghiệm phong phú bằng tao không? Mày có bằng cấp bằng tao không?

Đây mới là bản chất thật của kẻ này, bề ngoài ung dung tự tin khi nãy là giả tạo, một kẻ luôn đổ lỗi cho kẻ khác, Trương Thắng không muốn nhiều lời:

- Mời anh đi cho, chúng tôi phải nghỉ rồi.

Sở Văn Lâu phẩy tay:

- Đi đi đi, ra ngoài, đừng có lớn tiếng ồn ào ở chỗ này.

Bị người ta xua đuổi, tự tôn tổn thương nghiêm trọng, Phương Khinh Sầu bi phẫn gào lên:

- Con mẹ cái cuộc đời chó má, từ nhỏ tới lớn, ai cũng nói đọc sách mới có thể thành tài, kết quả thì sao? Khi tao học sơ trung, bọn rác rưởi chúng mày trốn học yêu đương. Khi tao học cao trung, chúng mày lang thang bán hàng ngoài đường phố. Khi tao vào đại học, chúng mày đi buôn hàng giả. Đến khi tao tốt nghiệp rồi, lũ rác rưởi bọn mày ỷ vào vài đồng tiền dơ bẩn làm ông chủ khinh thường bằng cấp của tao. Người đọc sách lại phải làm bán mạng cho lũ thương nhân, văn nhân làm công cho kẻ mù chữ, cuộc đời này là lời nói dối! Chó má, khốn nạn...

- Biết rồi, biết rồi, hôm nay là ngày quốc tế nói dối, chúc vui vẻ.

Sở Văn Lâu đẩy Phương Khinh Sầu ra ngoài, đóng sầm cửa lại kệ cho hắn vẫn gào thét bên ngoài, chỉ tay vào đầu mình, vẻ mặt hết sức tức cười:

- Có loại người đó thật sao, tôi tưởng gặp tên hủ nho nào mấy trăm năm trước xuyên việt tới đây đấy.

Anh ứng xử với cuộc đời thế nào thì nó sẽ đáp trả lại anh thế thôi, Trương Thắng chỉ còn biết nhún vai cười khổ:

- Thế giới này đúng là chuyện kỳ lạ gì cũng có. Thôi, bỏ đi, chúng ta tuyển được bao nhiêu người rồi?

Sở Văn Lâu dùng bút chì chấm danh sách trong tay:

- Tuyển được ba bảo vệ, một gác cổng. Kho lạnh, kho lưu trữ mỗi cái được ba người, bây giờ cần thư ký văn phòng và lái xe nữa. Hòm hòm rồi, chiều chắc tuyển thêm được vài người nữa, không thể để công ty khai trương mà trống huơ trống hoác chẳng có một nhân viên nào, đông chút cho khí thế.

- Ừ, tạm thời tới đây thôi, chúng ta ra quán ăn khao thưởng cái bụng một chút.

Trương Thắng đứng dậy vặn người nói:

- Tôi vào trong thay quần áo chút, đóng nguyên bộ ngồi suốt cả buổi sáng, sắp bị cái ca vát thắt cổ tắc thở rồi đây này, chiều chẳng thèm mặc nó nữa.

Sở Văn Lâu thu dọn hồ sơ trên bàn xong đi ra ngoài, xua tay nói:

- Buổi sáng tới đây thôi, chiều mọi người lại đến.

Nhiều người lo chiều không được tới lượt, cho nên không đi, nhốn nháo hỏi:

- Giám đốc, cho hỏi chiều mấy giờ bắt đầu?

- Thêm tôi nữa được không, nhanh thôi, tôi đợi cả sáng rồi, chiều trong nhà có việc.

- Xin hỏi, vị trí thư ký văn phòng đã chọn được ai chưa...

Sở Văn Lâu cũng mệt rồi, nên mất kiên nhẫn xoay người phẩy tay:

- Chiều một giờ sẽ bắt đầu, mọi người giải t...

Động tác khựng lại, hai mắt sáng lên.

Phía đối diện với cầu thang có một cái gương lớn, trong gương phản chiếu thân ảnh một thiếu phụ, vòng eo hình hồ lô, chiếc váy bó chặt nổi lên hai bờ mông vô cùng du hoặc, đường cong từ lưng xuống mông phải nói tuyệt đối chuẩn mực.

Thiếu phụ đó ước chừng 26,27, mặc bộ váy công sở màu đen, tha tha thướt thướt, trông như quả đào chín mọng.

Mái tóc đen dầy vấn cao trên đầu, khuôn mặt trái xoan thoa phấn nhạt, trên chiếc mũi thẳng là chiếc kính gọng vàng, đôi mắt sắc xảo, cánh môi mọng nước, cái cổ tao nhã, toàn thân từ trên xuống dưới không cần lộ da thịt vẫn tòa ra sức quyến rũ chết người, đúng là một vưu vật hiếm có trên đời.

Sở Văn Lâu chỉ cô gái, gọi:

- Cô, chính cô đó, lại đây, cô tên là gì, ứng tuyển vào vị trí nào?

Thiếu phụ không ngờ người tuyển dụng đặc biệt chú ý tới mình, ý thức được cơ hội của mình tới rồi, vì thế phóng khoáng đi tới, khẽ nở nụ cười:

- Xin chào, tôi tên là Chung Tình, muốn ứng tuyển vào vị trí thư ký văn phòng.

Đưa bàn tay trắng trẻo ra.

Với chiều cao chưa nổi mét sáu của Sở Văn Lâu, tầm mắt vừa vặn ngang bằng với cổ áo chữ V của Chung Tình, sau chiếc áo lụa trắng là hai bầu ngực no căng, săn chắc làm mỗi bông hoa in trên áo đều căng tới không có chút nếp nhăn nào, đầy đặn cân đối hoàn mỹ tỉ lệ cơ thể, với với kinh nghiệm của Sở Văn Lâu, tuyệt đối không phải đồ độn lên bằng mút, mùi nương hoa thoang thoảng làm hắn ngây ngất.

Quyến luyến buông tay Chung Tình ra, Sở Văn Lâu không kìm lòng được, giọng có chút thiếu đứng đắn:

- Chung Tình, là nhất kiến chung tình? Tên hay lắm, công ty vừa mới thành lập, nghiệp vụ còn hỗn độn, rất cần mộ thư ký văn phòng, nhưng cả sáng chưa tìm được ai thích hợp. Nào nào, cô vào đi, vài phút nữa chúng tôi nghỉ ngơi, tranh thủ xem tài liệu của cô.

Chung Tình ưu nhã khẽ vén tóc, nhoẻn miệng cười:

- Cám ơn anh.

Lập tức có một cô gái mặt lấm tấm trứng cá không chịu, lớn tiếng phản đối:

- Tôi tốt nghiệp chuyên ngành văn thư, còn xếp hàng trước cô ấy, anh phải xem tài liệu của tôi mới đúng chứ.

Sắc mặt Sở Văn Lâu thay đổi hẳn, lời lẽ nghiêm nghị nói:

- Thư ký quan trọng nhất là gì? Là phải có nhãn lực, là phải khéo léo ứng xử, làm việc bệnh cạnh lãnh đạo, biết nên nói cái gì, cái gì không nên. Bảo làm việc gì là làm việc đó, không bảo không làm, càng không thể tùy tiện xen vào việc lãnh đạo. Ngay cả điều cơ bản nhất đó mà cô cũng không biết, còn nói mình học chuyên ngành. Tôi rất thất vọng, thực sự thất vọng, ấn tượng đầu tiên cô gây ra cho tôi không tốt chút nào.

Cô gái này rõ là non kinh nghiệm, bản thân nắm lý mà để người ta nói cho mặt vàng ệch, không phản bác được lời nào, vâng vâng dạ dạ.

Phương Khinh Sầu bấy giờ chưa đi ngọt nhạt nói:

- Nghe rõ chưa, ai muốn làm thư ký nữa thì cân nhắc lại đi, bằng cấp không bằng cái mặt đâu.

Chuyện này chẳng cần hắn phải nói, bây giờ xã hội là thế, ai lạ gì nữa, người im lặng rời đi, người ở lại chỗ, không ai hưởng ứng hắn.

Sở Văn Lâu cũng lờ đi như điếc, đóng cửa văn phòng lại, chỉ cái ghế, thân thiết nói với Chung Tình:

- Mời ngồi.

Chung Tình khẽ ghật đầu đi về vị trí đó.

Sở Văn Lâu nheo mắt nhìn bóng lưng cô, vòng eo như rắn nước, bờ mông mời gọi, dưới mép váy đôi chân đi tất lụa màu đen thẳng tắp, người ngứa ngáy, hớn hở đi tới chỗ ngồi, nhiệt tình đưa tay:

- Ngồi, ngồi xuống đi, ngồi xuống nói chuyện.

Chung Tình vuốt mép váy ngồi xuống, tư thế ngồi đầy mỹ cảm trang nhã làm tim Sở Văn Lâu lại đập rộn lên, đó là cảm giác vừa căng thẳng vừa hưng phấn, cứ như hắn mới là người cạnh tranh còn Chung Tình là người tuyển dụng.

Ở phía đối diện Chung Tình cũng rất hồi hộp, không biết có thể được nhận không, cô chỉ tốt nghiệp cao trung, bây giờ trong thành phố ở đâu tuyển người cũng yêu cầu bằng đại học, mấy năm đi làm cô cũng chẳng có tâm tư kiếm lấy tấm bằng đại học, sợ ngưỡng cửa đầu tiên đã không qua được.

Chung Tình không cận thị, vì muốn trông có trí thức chút, cho nên kiếm kính không độ đeo lên, hi vọng gây được ấn tượng tốt với lãnh đạo. Người trước mắt tuy háo sắc song lão luyện, không dễ qua mắt, cô sợ bị từ chối.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 68
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...