Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cao Thủ Kiếm Tiền!

Chương 243

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ông chủ Cừu bị Từ Hải Sinh lờ đi có chút tức giận, có điều không thể trở mặt được, lặng lẽ rút tay về, lúc này nhận ra Từ Hải Sinh không hề giống bạn của Trương Thắng.

Trương Thắng mặt không đổi sắc: - Lên voi xuống chó là chuyện thường của đời người, có người từng nói, nam nhân phải từng đi lính, ngồi tù, ly hôn mới là nam nhân thực sự, lời tuy hơi quá khích, song không phải vô lý, nam nhân cần trui rèn qua núi đao biển lửa mới cường đại được. Vấn đề ai là người cười cuối cùng kia, giống như tân binh vừa lên chiến trường sợ són ra quần, không coi là mất mặt, trải qua chiến đấu, hắn dám xông pha bãi mìn giết giặc, vẫn là đáng phục, anh thấy có đúng không?

Từ Hải Sinh cười nhạt: - Thắng, cậu trưởng thành rồi, thú vị lắm.

- Phải rồi, anh Từ sao lại từ xa xôi tới đây? Trương Thắng vui vẻ thắc mắc: - Anh như chó săn không ngửi thấy mùi thịt không động đậy, chẳng lẽ sớm nghe thấy ở đây có cổ kiếm xuất hiện.

Từ Hải Sinh vuốt ve bàn tay non mịn của Đường Tiểu Ái, như không để ý tới lời mỉa mai của y: - Tôi tới Thâm Quyến khảo sát thị trường chuẩn bị lập chi nhánh, chuyện hòm hòm rồi, chuẩn bị cùng Tiểu Ái tới Hong Kong chơi, sau đó bay qua Châu Âu thả lỏng một chút.

Trương Thắng lịch sự gật đầu với cô gái: - Chào cô.

Y đã không nhận ra được cô tiếp viên hàng không kia nữa rồi, Đường Tiểu Ái thay đổi rất nhiều, trải qua thời gian dài khổ luyện nghi lễ, mỗi cửa chỉ động tác đều cao quý ưu nhã, như nữ quý tộc.

Từ Hải Sinh cũng nhìn Lạc Phi, ngạc nhiên nói: - Ồ, tiểu cô nương thanh tân thoát tục này là ai... Vừa rồi thấy cậu tôi còn ngỡ sẽ được gặp Tiểu Tình cơ, thật là nhớ cô ấy. Thắng, không định giới thiệu bạn gái của cậu sao?

Nghe giọng ông ta có vẻ chế nhạo, rõ ràng chê mình có mới nới cũ, chứng tỏ chưa biết tung tích của Chung Tình, Trương Thắng thở phào, ôm vai Lạc Phi: - Đây là bạn gái tôi Lạc Phi.

Đường Tiểu Ái chủ động đưa tay ra giới thiệu: - Đường Tiểu Ái.

- Chào cô Đường. Lạc Phi tay trái nhéo hông Trương Thắng, tay phải bắt tay:

Đường Tiểu Ái chợt dùng ngôn ngữ lạ nói một câu, Lạc Phi đáp lại, ngôn ngữ giống hệt, hiển nhiên cùng loại, nhưng những người xung quanh không ai hiểu.

Cho rằng là chuyện nữ nhân Từ Hải Sinh kéo Trương Thắng ngồi xuống, như đôi bạn lâu năm hàn huyên.

Chuyến này Từ Hải Sinh tới Thâm Quyến đúng là để lập chi nhanh, dù không có Trương Thắng ở đây ông ta cũng không thể bỏ qua mảnh đất khắp nơi hoàng kim này, còn tham gia buổi bán đấu giá hoàn toàn nổi hứng bất chợt.

Bỏ 100 triệu ra mua thanh kiếm, có hơi đắt thật, song một vừa dằn mặt Trương Thắng, cũng là để đánh tiếng cho toàn bộ giới doanh nhân nơi này biết mình đã tới, tuy giá hơi cao, nhưng không tiếc.

Buổi lễ đấu giá kết thúc, bên tổ chức mời Từ Hải Sinh đi làm thủ tục, ông ta đứng lên, nói một lời hai ý: - Thắng, không lâu nữa tôi tới Thâm Quyến rồi, chúng ta là cố giao, mong được chiếu cố nhiều hơn.

Trương Thắng bắt tay ông ta: - Không cần anh Từ phải nói, tất nhiên là thế rồi.

***** ******

Trên đường lái xe về, Trương Thắng hỏi: - Phi Phi, em và cô gái kia nói tiếng gì thế?

- À tiếng Pháp, cô ấy khen em rất xinh đẹp, em nói cô ấy mới xinh đẹp, rất tương xứng với bạn trai. Em không có thân hình khiến nam nhân điên đảo, có gương mặt mê hồn như cô ấy. Lạc Phi cười khinh khích: - Nhưng cô ấy không hiểu lời em, đại khái là sắp đi Pháp du lịch nên học vài câu xã giao thôi.

- Em biết tiếng Pháp cơ à?

- Biết không nhiều, cũng đủ khiến cô ta á khẩu.

Trương Thắng xoa đầu Lạc Phi môt cái: - Đừng tự ti, tuy so với cô ấy em không xinh đẹp bằng, không có vóc dáng quyến rũ như người ta ... Nhưng anh thấy em đáng yêu hơn nhiều.

- Đáng ghét. Không biết y khen hay đả kích mình nữa, Lạc Phi hậm hực lại sửa tóc: - Đừng có xoa đầu người ta, người ta là nữ nhân không phải trẻ con.

- Ha ha ha, muốn có vị nữ nhân thì ăn cho béo trước đã.

- Anh thích nữ nhân béo à?

Trương Thắng cười khanh khách: - Ít nhất cũng có da thịt chút chứ, trông em như giá đỗ ấy, các chàng trai không thích vậy đây.

- Xì, kệ người ta, tại sao em phải vì nam nhân mà thay đổi chứ, hứ... Lạc Phi đổi chủ đề, nói chuyện này với tên đầu gỗ như Trương Thắng chỉ chuốc bực vào thân: - Ông chủ Cừu lén la lét lút hẹn anh, chín phần là đi tìm gái rồi, sao anh không đi.

- Vì em chứ sao?

- Vì em? Lạc Phi đột nhiên má hồng lên không nguyên cớ, may mà trời tối, nhìn không rõ.

- Anh làm sao mang cái bóng đèn là em theo được, anh đi rồi thì ai đưa em về, em về một mình không yên tâm.

- Chỉ thế thôi à? Giọng Lạc Phi có hơi thất vọng:

- Chứ còn sao, tuy em như cái giá đỗ ấy, nhưng mà bộ dạng cũng kích thích lắm, đặt biệt là đôi mắt, thêm vào tối lửa tắt đèn, tài xế taxi nhìn không rõ thân hình của em đã nổi lòng dâm dục họa hại em rồi thì anh đi tìm ai mà khóc.

- Anh, anh mõm chó không mọc được ngà voi.

Trương Thắng cười ha hả: - Em làm anh nhớ tới môt câu chuyện cười, có một cô nữ sinh đi một mình trong đêm tối, đột nhiên có tên lưu manh từ sau nhảy ra ôm lấy, muốn giở trò đồi bại. Cô gái chưa kịp kêu cứu thì tên lưu manh đã nói một câu rồi bỏ đi, khiến cô gái tức xém xỉu.

Lạc Phi ngạc nhiên: - Cô ta không mừng thì thôi, còn tức cái gì?

Trương Thắng mắt tia ngực Lạc Phi: - Tên lưu manh chửi:" Mẹ nó, đúng là xúi quẩy, sao lại là nam chứ?

- Ha ha ha... Lạc Phi phì cười, nhưng cười được mấy tiếng mặt tái đi, làm sao Trương Thắng nói nhìn mình mà nhớ tới chuyện kia: - Anh, anh, anh chê cười em không có ngực phải không?

- Không có, không có. Trương Thắng chối bay chối biến: - Anh kể chuyện cười thôi mà.

Lạc Phi hận ngứa răng ngứa lợi, chỉ là Trương Thắng lái xe, cô không dám hành hung, đột nhiên xe phanh két lại, cô thò đầu ra nhìn: - Anh làm gì thế?

- Em nhìn kìa.

Lạc Phi nhìn theo tay y chỉ, thấy một cô gái tóc dài đi qua, cái váy cũn cỡn phải hơn đầu gối tới hai gang tay, khoe trọn cặp chân dài nuột nà, tức khí đá y một cái: - Muốn ngắm mỹ nữ thì tự đi mà ngắm, nếu muốn cho người ta đi nhờ thì cứ việc, bảo em nhìn làm gì? Ái... Sao đánh em.

Trương Thắng thu tay lại: - Ai bảo toàn nghĩ linh tinh, em xem, có quán đồ nướng bên đường, bình thường ít thấy, đi đi, chúng ta xuống ăn.

Hai người hớn hở xuống xe, ngồi dưới bóng cây, gọi một chai bia, hai xâu thịt và một đĩa sườn nướng, ăn ngon lành.

- Ừm, tẩm hơi nhiều ớt và gia vị, thơm nhưng mất vị thuần. Trương Thắng vừa ăn vừa bình phẩm, rót bia cho Lạc Phi: - Phi Phi, cụng ly nào.

Lạc Phi cầm ly lên, thầm nghĩ, người này hiện gia tài bạc tỷ, đi tới đâu cũng thu hút ánh mắt các cô gái xinh đẹp nhất, thân thể bốc lửa nhất, được phụ vụ chu đáo nhất. Nhưng anh ấy không thay đổi, vẫn là chàng thanh niên nhiệt tình chất phác thẳng thắn. Đêm nay cũng giống như lần đầu hai người đi ăn với nhau, nhưng so với hôm đó ánh mắt Lạc Phi thêm dịu dàng nữ tính...

Hai người tiêu diệt tổng cộng 32 xâu thịt, uống hết 3 chai bia, thỏa mãn lái xe về khu phong cảnh Viên Sơn.

Biệt thự của Trương Thắng trang trí theo phong cách tự nhiên phóng khoáng chứ không phải xa hoa, ghế sô pha, đồ gia dụng đều là gỗ, cố gắng để nguyên màu sắc ban đầu không sơn vẽ gì thêm, trông trang nhã gần gũi.

Tầng hai có thư phòng, phòng khách, hai gian phòng ngủ, Trương Thắng và Lạc Phi mỗi người một cái. Trương Thắng đưa Lạc Phi về rồi tạt qua nhà Giám đốc La, hai biệt thự kề sát nhau, y đi tới bên bức tranh, ấn nút xuống thẳng hầm bảo mật.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 243
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...