Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thế Thân

Chương 168

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Ta đồng ý mang người đi gặp nương nương, nhưng mà người phải cam đoan, sau này không được phép xúc phạm nương nương nữa, nếu không, mặc kệ chuyện

gì xảy ra, Lưu Dục ta cũng sẽ không bỏ qua cho người đâu!"

Lúc

Lưu Dục nghiêm khắc nói với y điều này, vốn nên là chuyện đáng mừng,

nhưng đồng thời cũng là chuyện mà y không ngờ được, ngay lập tức đứng

nghệt ra đó.

Lưu Dục lạnh lùng dứt lời, không thèm nhìn y thêm một lần nào nữa, xoay người bước đi.

Hiên Viên Kỳ lập tức hồi thần, nhanh chân bước theo sau!

Nắng hôm nay có vẻ gắt, khiến người ta toát mồ hôi hột!

Lưu Dục sải bước đi đằng trước, Hiên Viên Kỳ thong thả bước theo sau, thỉnh thoảng còn dừng lại mua vài thứ rồi mới đi tiếp.

Đến giữa trưa, hai người ra đến ngoại thành, Liễu Vận Ngưng chỉ còn cách họ vài dặm đường nữa thôi.

Lưu Dục ngồi xuống một tảng đá lớn, lấy tay áo quạt quạt cho mát, đột nhiên một quả táo đỏ chót được đưa đến trước mặt nàng.

Nàng ngây người, từ tay người đang cầm quả táo nhìn lên thì thấy Hiên Viên Kỳ đang đưa mắt nhìn sang chỗ khác, vẻ mặt lạnh lùng.

Nàng chỉ biết ngây người đón lấy, cắn một miếng, vị ngọt mát tan trong miệng, khiến cái nóng như dịu đi.

Sau đó nàng bất tri bất giác phát hiện—-

Hiên Viên Kỳ, vị Đế Vương cao cao tại thượng, đang lấy lòng nàng?

Chỉ vì nàng đồng ý dẫn y đi gặp nương nương?

Cắn quả táo thơm ngon giòn ngọt, nàng quay đầu nhìn Hiên Viên Kỳ vẫn tỏ vẻ bình thản với vẻ mặt khó tin.

Đột nhiên cảm thấy, thế gian này không có điều gì là không thể cả—-

Hôm nay, y quán nghỉ không tiếp bệnh nhân.

Thế nhưng y quán vẫn cứ đông như thường.

Lãnh Hàn Vũ, Hàn Thiếu Lăng, còn có tên tiểu tử Hiên Viên Linh thích ra vẻ

người lớn, tất cả đều như hổ rình mồi nhìn thiếu niên tóc bạc đang đứng

trước mặt Liễu Vận Ngưng.

Thấy cục diện như vậy, thiếu niên tóc

bạc bĩu môi miệt thị, bất mãn nói: "Các người đang xem thường y thuật

của bổn đại gia đó à? Chỉ một cái sẹo cỏn con này, sợ bổn đại gia không

chữa được sao?"

Lãnh Hàn Vũ nói: "Thấy tận mắt mới tin."

"Con—-" Thiếu niên tóc bạc tức đến nỗi trợn tròn hai mắt, chỉ tiếc y không có râu, bằng không nhất định râu sẽ rung kịch liệt.

"Con đúng là không phải đồ nhi của bổn đại gia, lời bổn đại gia nói mà cũng không tin hử?"

Liễu Vận Ngưng trấn an: "Sư phụ, đồ nhi tin người là được rồi ạ."

Thiếu niên tóc bạc hừ một tiếng thật nặng nề, không để ý đến họ nữa, xoay

người, chớp mắt đã thay đổi vẻ mặt, cười đến là từ ái, tiếc là không hề

hợp với khuôn mặt thiếu niên kia chút nào.

"Vẫn là Ngưng Nhi ngoan nhất!"

Liễu Vận Ngưng rất muốn cười, nhưng vì thể diện của sư phụ nên đành nhịn xuống.

Thiếu niên tóc bạc không nói nữa, cầm lấy chủy thủ đã chuẩn bị sẵn, đưa đến bên mặt trái của Liễu Vận Ngưng.

Bột dược trên mặt Liễu Vận Ngưng bong ra từng lớp từng lớp, nhịp thở của

Lãnh Hàn Vũ và Hàn Thiếu Lăng dần chậm lại, vẻ mặt ngưng trọng.

Từng giây từng giây trôi qua, y quán yên tĩnh đến nỗi nghe được tiếng thở

của từng người, sau cùng, thiếu niên tóc bạc thở ra một hơi thật dài

thật nặng nề, đặt chủy thủ xuống, nói: "Xong rồi!"

Nhưng y quán

vẫn yên tĩnh như vậy, Liễu Vận Ngưng mở mắt ra, nhìn hai người đầy nghi

hoặc, hỏi: "Sao thế?" Thấy vẻ mặt của hai người, lại hỏi: "Thất bại rồi

sao?"

Nàng chỉ định hỏi cho có vậy thôi, bởi vì lòng nàng đã định dù có thành công hay không, đã không còn quan trọng nữa rồi.

Chỉ thấy Hàn Thiếu Lăng hít một hơi, nói: "Đẹp quá!"

Ánh nắng mai chiếu vào, màu vàng rực rỡ phủ lên làn da trắng nõn như quả

trứng vừa được bóc vỏ của nàng, đẹp đến nỗi khiến người ta chẳng dám

nhìn lâu.

Hàn Thiếu Lăng biết Liễu Vận Ngưng rất đẹp, thứ đầu

tiên hấp dẫn ánh mắt y cũng chính là mỹ mạo của nàng, nhưng rồi dần dần y lại bị dáng vẻ kiên cường yếu đuối của nàng hấp dẫn, sau đó chờ đến khi y tỉnh táo lại đã bị cuốn sâu, không thể thoát thân được nữa.

Mà nay khi vết sẹo đã mất, nàng bây giờ lại càng đẹp hơn, mà nét đẹp này

không chỉ là cái đẹp đơn thuần, nó còn là vẻ mặt của nàng lúc này.

Nụ cười nhạt hiện lên trên môi, nàng đắm mình trong bầu không khí dịu êm, khiến trái tim kẻ khác cũng thấy ấm lạ thường.

Cái cảm giác này, trước đây, nàng chưa từng có bao giờ!

"Nương nương!"

Một giọng nói quen thuộc vang lên, Liễu Vận Ngưng ngây ra, sau đó nàng quay đầu nhìn ra cửa với vẻ vui mừng.

Nhưng, nụ cười của nàng bỗng trở nên cứng đơ khi nhìn ra cửa.

Khuôn mặt vừa hồng hào lên được một chút đã trở nên xanh xao.

Ngoài cửa, có hai người đứng đó!

Ngoài Lưu Dục, còn có một người mà cả đời này nàng không bao giờ muốn gặp lại nữa!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 168
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...