Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xú Phi Mộ Tuyết

Chương 175

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sang canh bốn, sương lạnh ngoài cửa càng nặng, hắn ngồi trước ngự án, tay chống trán đợi lâm triều. Đây không phải là lần đầu tiên hắn mất

ngủ nhưng là lần đầu tiên có nàng bên cạnh mà hắn bị mất ngủ. Đến cuối

cùng nàng là nữ tử như thế nào? Lòng nàng nghĩ gì, vì sao khi hắn đối xử với nàng như vậy mà nàng vẫn có thể thản nhiên đẩy nữ tử khác vào lòng

hắn? Một đêm này hắn suy nghĩ rất nhiều nhưng cũng chỉ càng rối rắm. Khẽ xoa xoa mi tâm, lại nghe được tiếng động nhỏ trên giường, sau đó nghe

nàng mơ hồ gọi:

- Hoàng thượng…

Nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, hắn đứng dậy bước đến bên giường, cúi người ôm lấy nàng, đắp lại chăn cho nàng, lạnh lùng nói:

- Sao lại không ngủ?

Nàng mở to đôi mắt còn mơ hồ lẳng lặng nhìn hắn. Lúc sau, nàng vươn tay khẽ ôm hắn, ôn nhu mà nũng nịu nói:

- Nô tỳ lạnh

Lạnh… Nghe đến chữ này, hắn nhắm mắt lại. Có lẽ chỉ khi nàng lạnh nàng mới nhớ đến mình, môi mỏng cười nhạt, trào phúng:

- Trẫm hiểu rồi…

Sau đó hắn cởi long bào, chui vào chăn, nhanh chóng ôm lấy nàng, nhẹ nhàng nói:

- Ngủ đi, trời sắp sáng rồi…

Trời đã sáng, sự đau đớn, cô đơn của hắn có lẽ sẽ bớt đi một chút. Ít nhất, khi đối mặt với đám triều thần hắn sẽ không cảm thấy cô đơn, tĩnh mịch…

Nàng nhu thuận rúc vào lòng hắn. Khi khí lạnh thổi trướng vàng thì

lại càng kề sát hắn, sau đó khi hắn nhẹ dỗ nàng ngủ, nàng lại nói:

- Trước kia Hoàng thượng cũng đối xử với các phi tần khác như vậy sao…

Người hắn cứng đờ lại. Sự phẫn nộ trong lòng lan khắp cơ thể nhưng

hắn lại cố gắng khống chế, chỉ càng ôm chặt nàng hơn, không thể nào

khống chế mà nói ra những lời lạnh lùng:

- Mỗi nữ nhân trong hậu cung đều là thê thiếp của trẫm, Minh Nguyệt nghĩ sao…

Nàng là nữ tử đầu tiên hắn chân thành đối đãi, hắn tốn bao tâm huyết

với nàng, hắn coi nàng là người duy nhất chung sống trong kiếp này nhưng nàng lại suy nghĩ gì….

Người nàng cứng đờ nhưng lập tức trầm tĩnh lại như nghĩ thông suốt

được điều gì. Nàng khẽ cười đau khổ rồi chăm chú nhìn hắn, yếu ớt nói:

- Đúng vậy

Sau đó mím môi cười nói:

- Các nàng đều là thê thiếp của Hoàng thượng, các nàng đều yêu Hoàng thượng, ai cũng yêu Hoàng thượng hơn thần thiếp…

Nói rồi rời khỏi vòng ôm của hắn, nhắm mắt im lặng.

Nàng rất giỏi đóng kịch, hắn cảm giác lòng mình vừa ấm áp giờ đã lạnh lẽo. Không muốn để ý đến nàng, càng không muốn an ủi nàng như trước,

hắn lạnh lùng châm chọc nàng:

- Không lạnh sao?

- Lạnh nhưng đau lòng còn hơn gấp trăm ngàn lần

Giọng nàng run run như đang khống chế không khóc. Bàn tay lộ ra ngoài nắm chặt lại. Hắn nhìn thân thể yêu kiều của nàng mà đau đớn. Hắn không biết rút cuộc đâu mới là nàng, vì sao nàng có thể diễn kịch được như

vậy

Sự đau đớn tràn ngập trong lòng, hắn không thể chịu đựng được nữa.

mạnh mẽ xốc chăn lên đi xuống giường, ngồi xuống long ỷ. Tự đặt mình

trong không khí lạnh băng đó..

Một đêm phiền chán. Canh năm, hắn thay quần áo lâm triều. Hắn biết

sau lúc đó nàng không ngủ tiếp, hắn đau lòng vì nàng nhưng cũng không

thể cúi mình mà đi dỗ dành nàng được…

Bước ra Trường sinh điện, Tần An đã chờ ngoài cửa từ lúc nào. Hắn nhíu mày kiếm, khoanh tay nói:

- Ngươi ở lại hầu hạ Đức phi, dặn dò xuống, nếu Đức phi có chuyện gì trẫm sẽ không tha đâu…

Nói rồi nhanh chóng rời đi

Hắn từng nghĩ đến kết cục cuối cùng của bọn hắn nhưng nghĩ tới trăm

ngàn lần cũng không nghĩ được sẽ có ngày hắn và nàng biệt ly. Có lẽ, với những thứ đã bày ra, hắn đều có vị trí dành cho nàng, vô luận tương lai nàng hận hắn hay yêu hắn cũng thế, hắn tự xác định kiếp này đã bị nàng

ràng buộc, hắn sẽ không buông tha nàng…

Nhưng số mệnh thực sự thích trêu đùa. Trước khi nàng xuất hiện, hắn

nhìn thấu nhân sinh, thậm chí không tin vào cái gọi là “chấp thủ chi tử, dữ tử giai lão”. Hắn nghĩ cả đời này hắn chỉ là kẻ đứng sau rèm nhìn

người trong thiên hạ. Nhưng không ngờ một khắc kia khi nàng xuất hiện

trong cuộc đời hắn, mọi thứ đã thay đổi…

Ngày ấy lâm triều, bách quan cùng tấu muốn hắn xử trí Thượng Quan

Trung. Hắn biết Thượng Quan Trung trung thành với hắn nhưng nàng đã muốn Thượng Quan Trung chết thì sao hắn có thể để nàng thất vọng được? Cho

nên hắn cách chức của Thượng Quan Trung, cũng để thê thiếp của hắn sung

quân, để cho dòng họ Thượng Quan từ thiên đường bị ném xuống địa ngục

trần gian…

Một khắc này, hắn bỗng nhiên hiểu được, thì ra với hắn và Minh

Nguyệt, cái gọi là thích so với yêu còn đáng sợ hơn. Hắn dần dần dung

túng cho nàng làm loạn. Tuy rằng cất nhắc Thượng Quan Trung là để lấy

được Giá y thần công, hủy bỏ hắn cũng đã nằm trong kế hoạch nhưng hắn đã vì nàng mà bất chấp hậu quả…

Hắn vẫn biết bản thân mình đen tối nhưng sau khi thuận theo ý nàng,

để mọi kế hoạch của nàng biến thành sự thật thì hắn mới hiểu được, thì

ra hận thù 20 năm trời hắn tích tụ còn đáng sợ hơn hết thảy…

Từ một khắc hắn dung túng nàng tựa như tên đã bắn ra không thể quay

lại. Từ một khắc nàng đẩy Đông Nguyệt vào vòng tay hắn, hắn nghĩ tim

chết cũng chỉ đến vậy mà thôi. Nhưng hắn không ngờ rằng nàng lại như mây bay trên trời, có thể buông xuống bên hắn và cũng có thể vĩnh viễn rời

xa…

Hoàng hậu đã chết, Thượng Quan Uyển Nhi đã chết, Thượng Quan Trung

cũng đã chết. Hắn biết tất cả những điều này đều do nàng gây ra. Hắn vẫn nghĩ nàng làm như vậy là vì Như Nguyệt cho nên hắn luôn cố gắng tìm lí

do để tha thứ cho nàng. Nhưng sự nhân từ của hắn lại làm cho nàng có gan hại chết con của hắn…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 175
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...