Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ác Phu Cường Sủng Thê

Chương 18

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phong Thiển Ảnh ngồi trên ghế đá trong viện, đang cực kì nghiêm túc đếm

từng đường vân trên lá cây, nói chuyện một cách quái gở, “Duyên đến

tuyệt không thể tả, sao vận may đều bị chủ nhân của các người đoạt hết

vậy, chân mạng thiên nữ của ta ở nơi nào? Gia đây cũng là một

nhân vật đầy tình sâu đầy phóng khoáng đầy chân thành, các ngươi nói thử xem, đời này còn có đạo lý nữa không đây?”

Phượng Nhã và Phượng Ngọc liếc nhau, muốn cười lại không dám cười, chỉ

có thể cúi đầu xuống, tỏ vẻ mình không tài nào hiểu nổi vị đại gia học

đòi văn vẻ này.

Trầm Ngạn Khanh bước từ trong phòng ra, duỗi duỗi cánh tay, trong

lòng thoải mái không ít, tai hắn nhạy hơn người, nghe vậy lông

mày cũng không thèm nhướng, thản nhiên nói tiếp: “Động dục cũng

đừng phát tát trong viện của đệ, cút được bao xa thì cút, hai

người các ngươi vào hầu hạ chủ nhân của mình đi.”

Phượng Nhã và Phượng Ngọc thở phào nhẹ nhõm, hành lễ, xoay người về phòng.

”Ôi, Trầm Tứ gia đường làm quan rộng mở, đệ đã ăn no sao hiểu lòng

người đói bụng, đệ tình xuân phơi phới như thế, bảo người cô đơn như ta phải ‘nóng’ khổ thế nào đây?”

”Sáng nay thức dậy huynh chưa súc miệng sao.” Trầm Ngạn Khanh khinh bỉ.

”Khốn, đại gia nhà đệ, đệ đang ghét bỏ tiểu gia nói chuyện chướng tai ư?” Phong Thiển Ảnh tức giận.

”Người hay ở chỗ tự mình hiểu lấy, sau này gặp đệ thì tránh xa một chút, nói chuyện với huynh, khi không lại hạ thấp phẩm cách

của đệ.” Đêm qua Trầm Ngạn Khanh triệt để khi dễ người nào đó,

trong lòng vô cùng thoải mái, lúc này sẽ không hơi đâu mà đùa

giỡn với vị Nhị gia này.

Đây là ý gì? Kỳ thị một cách trần trụi sao, nếu không tự mình

hiểu lấy thì không còn là người nữa phải không, Phong Thiển Ảnh có

chút bực mình, gã rất muốn nổi trận lôi đình đánh cho Trầm

Ngạn Khanh một trận, nhưng gã đánh không lại, nếu ra tay thì

người bị đánh chắc chắn là gã, hu hu hu, gã muốn cắn khăn tay:“Hu hu, tiểu Tứ ghét bỏ ca ca sao.”

Trầm Ngạn Khanh cười cười, mắt sắc như dao, vèo vèo phóng tới,

Phong Thiển Ảnh lập tức ủ rũ: “Tứ gia, ngài có dặn dò gì? Ca

ca nghe ngài sai khiến là được chứ gì.”

”Đầu tháng sau, đệ muốn đến Thượng Kinh một chuyến.” Đối với

giọng điệu cợt nhả của gã, Trầm Ngạn Khanh đã sớm tê liệt, không

có bất kỳ phản ứng gì.

”Đi làm gì?” Phong Thiển Ảnh chớp chớp mắt phượng, lộ vẻ nịnh nọt.

Trong mắt Trầm Ngạn Khanh lộ ra một tia ấm áp: “Đón dâu.”

”Đệ lấy vợ, liên quan gì đến ta?”

”Huynh đi chuẩn bị sính lễ.” Trầm Ngạn Khanh nói xong chắp tay sau lưng rời đi, Phong Thiển Ảnh ngổn ngang, đệ lấy vợ sao ta phải

chuẩn bị sính lễ, Trầm gia kia, ngài không cảm thấy mình đang ức

hiếp người sao?

Phong Thiển Ảnh khịt khịt mũi, ngay sau đó mắt rưng rưng lệ nóng

chạy vội đi, miệng gọi không ngừng: “Quân Nho, Quân Nho, tiểu Khanh

Khanh khi dễ người ta, huynh phải làm chủ cho đệ.”

Phượng Nhã và Phượng Ngọc xụ mặt, buồn cười mà không dám cười: “Chủ nhân, chúng nô tỳ chúc mừng ngài.”

Lý Minh Kỳ đương nhiên cũng nghe thấy động tĩnh bên ngoài, bên

tai mơ hồ truyền đến tiếng Trầm Ngạn Khanh và Phong Thiển Ảnh

nói chuyện, cầu thân? Lòng nàng lập tức hoảng loạn, việc này hoàn toàn đi ngược với dự tính của nàng. Nàng thật không ngờ trọng

sinh để bắt đầu trở lại không chỉ có mình nàng, tính tình nam

nhân này rất khó suy đoán, đủ loại khó khăn, đủ loại bí ẩn kiếp

trước, thật không chút liên quan gì đến hắn sao? Nàng thật có thể

vứt bỏ tất cả khúc mắc mà ở cùng hắn sao?

Chúc mừng? Nàng gượng nhếch khóe môi, vui ở đâu ra? Đây là xui xẻo từ trên trời giáng xuống.

Tầm mắt Phượng Nhã và Phượng Ngọc giao nhau, yên lặng ra hiệu:“Chủ tử, chúng nô tỳ hầu hạ người rửa mặt thay quần áo nhé.”

Lý Minh Kỳ gật đầu, tâm trí lại hoàn toàn lơ đễnh, nàng đang

suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể yên lặng rời khỏi nơi này.

Sau khi rời đi, Trầm Ngạn Khanh nhất định sẽ tức giận, lửa giận này ai sẽ gánh chịu đây? Nàng có thể tự tin sẽ không bị bắt

trở về sao? Kết quả tốt hay xấu cũng phải thử một chút, Lý

Minh Kỳ nghĩ, cùng lắm là bị bắt trở về, hắn vẫn không muốn

lấy mạng của nàng là tốt rồi.

”Chủ nhân, người đang nghĩ gì vậy?” Sao bộ dạng lại không yên

lòng, sắp gả cho Cung chủ rồi, chẳng lẽ không vui mừng sao?

Lý Minh Kỳ a một tiếng: “Không có... Không có gì, Phượng Nhã,

hiện giờ ta đã ở đây rồi, có thể giải huyệt giúp ta được

không?” Nội lực bị ngăn chặn khiến nàng không có cảm giác an

toàn.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Phượng Nhã lắc đầu: “Chủ nhân, thật xin lỗi, chúng nô tỳ không thể.”

Xem đó, ngoài miệng thì nói ai là chủ nhân sẽ nghe người đó,

thực tế thì sao? Nàng nói mười câu cũng không ai nghe một chữ, lý

lẽ cũng không có cách nào xoi mói, trước mắt thì lấp đầy bụng vẫn quan trọng hơn: “Ta đói bụng, có gì ăn không?”

”Chủ nhân, người dùng bữa ở đây luôn sao?”

Lý Minh Kỳ gật đầu, cả người nàng không chút sức lực, sắc mặt

cũng không quá tốt. “Giúp ta dọn thức ăn đến đây đi, ta có chút

không thoải mái, không muốn ra ngoài.”

”Phượng Ngọc, muội trò chuyện với chủ nhân một lát, ta đi chuẩn bị

chút thức ăn.” Ánh mắt liếc qua, rõ ràng là nói trông chừng cẩn

thận, đừng để xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu không cái đầu trên

cổ ta và muội cũng không còn.

Phượng Nhã cũng không vội vào phòng bếp, mà chạy đến sảnh chính

trước, lại không nhìn thấy Cung chủ. Ngược lại gặp được Phong

Thiển Ảnh đang lười nhác ngồi đó uống trà, thấy nàng ta đến,

cười hỏi: “Là Phượng Nhã ư, sao không hầu hạ chủ nhân mới, chạy

đến đây làm gì thế?”

”Nô tỳ thỉnh an Nhị gia.” Phượng Nhã chỉnh đốn y phục, hành lễ.

”Đứng lên đi, chỗ này của ta không nhiều lễ tiết như vậy, Cung chủ các ngươi lại bế quan tu luyện rồi, dặn ta trông chừng người, nếu biến mất, sẽ tra

hỏi ta. Nếu chỗ ngươi có bất kỳ động tĩnh gì, trực tiếp nói với ta

là được.” Bên môi Phong Thiển Ảnh luôn chứa nụ cười, sóng mắt

phượng lóng lánh câu hồn đoạt phách, thật đúng là yêu nghiệt.

”Dạ.” Mặt Phượng Nhã lập tức đỏ ửng, cuống quít cúi mắt, thầm mắng mình vô dụng, chút mê hoặc ấy cũng không kháng cự nổi, nàng ta ổn định tâm trạng xong liền nói: “Chỉ là nô tỳ cảm thấy kỳ

lạ, hình như chủ nhân không hứng thú với hôn sự.”

”Ngươi chỉ cần hầu hạ tốt, không xảy ra sự cố thì mọi việc đều

tốt lành, những chuyện khác ngươi không cần phải bận tâm, được

rồi, nên làm gì thì đi làm đi.”

Mặc dù Phượng Nhã vẫn thấy khó hiểu, nhưng chẳng hỏi thêm, khom người hành lễ: “Nô tỳ cáo lui.”

Phượng Nhã đi rồi, Phong Thiển Ảnh hoa lệ nhấp một ngụm trà xanh,

tặc lưỡi thành tiếng, cười tự nhủ: “Cố hái thì dưa có thể ngọt

sao? Cuộc sống sau này e là sẽ náo nhiệt đây.”

Quân Nho bước từ bên ngoài vào, chớp mắt liền thấy bộ dạng vui

sướng khi người gặp họa của gã, không cần đoán cũng biết gã chả có ý đồ tốt gì, thuận miệng hỏi một câu: “Lại làm chuyện xấu gì à?”

Phong Thiển Ảnh lập tức ngồi ngay ngắn, nghiêm giọng nói: “Nào

có, tiểu gia đây trong sáng lương thiện vô cùng. Huynh đi êm như mèo

vậy à? Cũng may tiểu gia không làm gì trái với lương tâm.”

”Hừ, nếu huynh trong sáng lương thiện, thì người đời đều hóa thành

thỏ trắng hết rồi.” Tô Diễn từ phía sau đi đến, cất giọng đầy châm

chọc.

Phong Thiển Ảnh lại không tức giận, đứng dậy cười đón: “Úi chà,

hôm nay gió độc nào thổi qua mà hai vị lại không tu luyện, mau ngồi

mau ngồi, có phải đã xảy ra chuyện lớn gì không? Nói mau, nói mau, gần đây tiểu gia rảnh rỗi đến dài cả tóc luôn rồi.”

”Tránh ra.” Tô Diễn trốn ra phía sau, tránh né nhiệt tình tấn

công của gã, có chút chán ghét nhìn cái người toàn thân đỏ chót

kia.

Phong Thiển Ảnh có chút tủi hờn: “Sao ngay cả tiểu Diễn Diễn cũng ghét bỏ ta?”

”Bởi vì huynh thấy gớm khiến người ta chán ghét.” Trán Tô Diễn

đầy gân xanh, ánh mắt hận không thể một đao kết liễu gã.

Quân Nho thản nhiên nhìn hai người đùa giỡn, hồi lâu mới mở miệng: “Sáng nay ta nhận được tin từ sư phụ, lão nhân gia nói tiểu sư muội dắt Bạch Trản xuống núi, ít ngày nữa sẽ đến, bảo chúng ta chuẩn bị sẵn sàng.”

Nụ cười trên mặt Phong Thiển Ảnh cứng đờ ra, phía Tô Diễn lại lộ vẻ vui mừng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 18
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...